CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 130

4

H

ắn cảm thấy cô đơn không tài nào tả xiết. Không có cô ấy, thế giới trống

rỗng và lạnh lẽo, thứ giá lạnh hắn không có cách nào làm tan chảy. Nỗi
đau cũng dễ dàng vượt qua hơn khi có cô ấy cùng chia sẻ. Sau khi cô ấy
biến mất, hắn dường như phải gánh chịu thêm cả phần đau khổ của cô ấy
và nó trở nên khủng khiếp quá mức chịu đựng. Hắn sống vật vã từng ngày,
từng giờ, từng giây. Thế giới bên ngoài không tồn tại, trong đầu hắn chỉ có
một ý nghĩ duy nhất rằng cô ấy đã vĩnh viễn ra đi.

Gánh nặng tội lỗi có thể phân thành những mảnh nhỏ và chia cho những

kẻ cùng phạm tội. Hắn không muốn một mình gánh chịu tất cả. Hắn chưa
bao giờ có ý định đó.

Hắn nhìn xuống hai bàn tay mình. Hắn ghét chúng. Chúng mang tới cái

đẹp và cái chết, một bộ đôi hoàn toàn không tương thích mà hắn phải học
cách sống chung. Chỉ khi vuốt ve cô ấy, đôi bàn tay hắn mới hoàn toàn tốt
đẹp. Khi da hắn chạm vào da cô ấy, trong chốc lát mọi thứ xấu xa trên đời
đều được gột đi. Đồng thời nuôi dưỡng những ước mơ thầm kín của đối
phương. Tình yêu và cái chết, cuộc đời và thù hận. Sự đối lập đã biến họ
thành những cánh bướm bay vòng vòng quanh ngọn lửa, ngày càng gần
hơn. Cô ấy là người bị thiêu cháy trước.

Hắn cũng bắt đầu cảm thấy sức nóng của ngọn lửa phía sau gáy. Giờ nó

cũng đã tới gần hắn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.