CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 208

bình thường, tự nhiên, và nhất là không một lời giải thích. Hai người họ
không hề cãi nhau, Alex không tìm bạn mới, không phải là những lý do
thông thường khiến một tình bạn kết thúc. Cô ấy chỉ đơn giản rút lui sau
một bức tường lãnh đạm rồi biến mất không một lời giải thích.

“Hai người có cãi nhau không?”
“Không, theo tôi nhớ thì không, Alex chỉ đột nhiên mất hứng thú, không

hiểu vì lý do gì. Cô ấy ngừng gọi điện cho tôi và ngừng hỏi tôi xem có kế
hoạch chơi chung gì không. Nếu tôi có hỏi cô ấy thì cô ấy sẽ không từ chối
nhưng có thể thấy là cô ấy hoàn hoàn không quan tâm. Thế nên cuối cùng
tôi cũng không hỏi cô ấy nữa.”

“Thế chị ấy có bạn mới không, có giao du với ai không?”
Erica tự hỏi không hiểu Julia hỏi những chuyện của cô và Alex để làm gì

nhưng cô cũng không phản đối việc ôn lại kỷ niệm cũ; cô có thể sẽ cần
dùng tới chúng trong cuốn sách.

“Tôi chẳng nhìn thấy cô ấy chơi với ai nữa. Ở trường cô ấy luôn khép

kín. Tuy nhiên…”

“Tuy nhiên gì cơ…” Julia nhoài người ra phía trước vẻ hào hứng.
“Tôi vẫn có cảm giác là cô ấy có ai đó. Nhưng có thể tôi đã nhầm. Chỉ là

cảm giác mà thôi.”

Julia trầm ngâm giật gù. Erica có cảm giác như cô vừa khẳng định một

điều mà Julia đã biết.

“Xin lỗi nếu không phải, nhưng sao cô lại muốn biết về chuyện của tôi

và Alex ngày xưa?”

Julia tránh không nhìn vào mắt cô. Câu trả lời của cô ấy cũng có vẻ né

tránh.

“Chị ấy hơn tôi rất nhiều tuổi và khi tôi sinh ra, chị ấy đã ra nước ngoài.

Hai chúng tôi lại hoàn toàn khác biệt. Tôi không nghĩ mình thực sự hiểu
được chị ấy. Giờ thì đã quá muộn. Tôi tìm ảnh chị ấy ở nhà nhưng gần như
chẳng có bức nào. Nên tôi nghĩ ngay tới chị.”

Erica cảm thấy câu trả lời của Julia chẳng mấy chân thành, gần như là

dối trá nhưng vẫn miễn cưỡng cho qua.

“Mà thôi, tôi cũng phải đi rồi. Cảm ơn cà phê của chị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.