CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 210

L

âu lắm rồi Patrik không cảm thấy hồi hộp như lần này. Trong lòng anh

nhộn nhạo, vừa vui sướng lại vừa cẳng thẳng.

Đống quần áo trên giường cứ dày ứ lên vì anh thử hết bộ này tới bộ khác.

Bộ nào trông cũng hoặc là quá lỗi thời, hoặc là quá đơn giản, quá diện hay
quá trịnh trọng, hay chỉ đơn giản là quá xấu. Bên cạnh đó phần lớn quần
đều hơi chật bụng. Anh thờ dài ném chiếc quần vừa thử lên đống quần áo
rồi chỉ mặc độc quần lót ngồi thụp xuống mép giường. Anh đột nhiên mất
hết cả cảm giác mong chờ đồi với buổi tối hôm nay, chỉ cảm thấy vô cùng
căng thẳng. Có lẽ nên gọi điện cho cô ấy và báo hoãn.

Patrik nằm vật trên giường, mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà, hai tay

đan lại sau đầu. Anh vẫn giữ chiếc giường đôi của anh và Kiarin. Anh khẽ
chạm tay vào phía bên giường cô ấy, trong lòng xao động. Phải mãi gần
đây anh mới có can đảm lăn sang bên phía giường ấy trong lúc ngủ. Đáng
ra anh phải mua ngay một chiếc giường khác sau khi cô ấy chuyển đi
nhưng anh đã không đủ can đảm làm chuyện đó.

Bất chấp những đau buồn chất chứa trong lòng sau khi Karin rời đi, anh

vẫn thường tự hỏi có phải mình nhớ Karin thật hay là nhớ những ảo tưởng
về hôn nhân như một thứ nền tảng vững chắc. Cha anh đã bỏ mẹ anh vì một
người phụ nữ khác năm anh mười tuổi. Cuộc ly hôn sau đó là một thương
tổn tinh thần nặng nề, mà anh và em gái Lotta được sử dụng như vũ khí của
cả hai bên. Thế nên anh đã tự hứa mình sẽ không bao giờ ngoại tình, và
trên hết là không bao giờ ly dị. Nếu anh kết hôn thì sẽ là mãi mãi. Thế nên
khi anh và Karin làm đám cưới năm năm trước tại nhà thờ Tanumshede,
anh không hề mảy may nghi ngờ gì về sự trường thọ của hôn nhân. Nhưng
cuộc đời vốn hiếm khi diễn ra như chúng ta mong đợi. Cô ấy và Leif bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.