CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 289

B

ước vào căn phòng cũ khiến cô có cảm giác thật kỳ lạ. Nhất là khi sở

thích đã có nhiều thay đổi mà căn phòng thì vẫn vậy. Quá nhiều màu hồng
và chất liệu ren, từ lâu đã không còn hợp với phong cách của cô nữa.

Julia nằm ngửa trên chiếc giường trẻ con hơi hẹp và nhìn lên trần nhà,

hai tay khoanh trước bụng. Mọi thứ bắt đầu tan rã. Cuộc đời cô đang vỡ
vụn, rơi lả tả xung quanh rồi chồng chất lên nhau, những mảnh vụn chắp
vá, trôi dạt. Cứ như thể cô đã sống cả đời trong một nhà gương với những
hình ảnh lừa dối, không đúng sự thật. Cô cũng không biết sẽ tiếp tục việc
học hành như thế nào. Mọi nhiệt tình đều đã bị vắt kiệt trong nháy mắt và
học kỳ mới đã bắt đầu mà không có cô. Cũng sẽ chẳng có ai để ý thấy sự
vắng mặt của cô. Cô vẫn luôn gặp khó khăn trong việc kết bạn.

Lúc này cô chỉ nghĩ có lẽ mình nên sống ở đây, trong căn phòng màu

hồng này và nhìn lên trần nhà cho tới khi già yếu. Birgit và Karl-Erik sẽ
chẳng dám làm gì ngoài việc nhượng bộ. Cô có thể sống dựa vào họ cho tới
hết đời nếu cần thiết. Lương tâm tội lỗi sẽ khiến họ phải suốt đời mở hầu
bao của mình ra nuôi cô.

Cô có cảm giác như mình đang đi dưới nước. Mọi cử động đều trở nên

khó khăn, nặng nề và những âm thanh mà cô nghe thấy đều giống như đang
thẩm thấu qua một tấm màng lọc. Ban đầu, mọi thứ đều không giống như
thế. Cô đã luôn cảm thấy phẫn nộ và thù ghét bản thân, dữ dội tới mức phát
sợ. Cô vẫn còn cảm thấy sự thù ghét đó, nhưng giờ đã lẫn với cảm giác cam
chịu chứ không còn hừng hực thù hận. Trước đây, cô vẫn thường khinh bỉ
bản thân mình nhưng chỉ thuần túy về mặt ngoại hình, còn bây giờ có vẻ
như sự thù ghét đó đã đổi hướng. Thay vì công kích ngoại hình, giờ nó bắt
đầu hướng vào bên trong, khoét thành những hố đen lớn trong lồng ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.