CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 349

S

au chuyến cấp cứu hết hồn tới bệnh viện Sahlgrenska, Patrik ngồi vào xe

mình và cố lấy lại hơi. Anh đã lái theo xe cấp cứu và ở đó với Birgit và
Henrik cho tới khi họ nhận được thông báo rằng cơn đau tim của Karl-Erik
dù nghiêm trọng nhưng đã qua được giai đoạn nguy hiểm nhất. Hôm nay là
một trong những ngày phiền não nhất đời anh. Anh đã chứng kiến nhiều
thảm kịch trong thời gian làm cảnh sát nhưng chưa bao giờ nghe một câu
chuyện đau lòng như Karl-Erik vừa kể.

Mặc dù biết đó là sự thật nhưng anh vẫn thấy thật khó chấp nhận những

gì vừa nghe được. Làm sao người ta có thể tiếp tục sống bình thường sau
những gì Alex đã phải chịu đựng? Cô ấy không chỉ bị lạm dụng, tước đoạt
mất tuổi thơ mà trong suốt quãng đời còn lại luôn buột phải đối diện với sự
nhắc nhở về thảm kịch kinh hoàng đó. Cho dù cố gắng thế nào đi nữa,
Patrik cũng không thể hiểu nổi hành động của bố mẹ Alex. Anh không thể
tưởng tượng nổi mình có thể để thủ phạm chạy thoát nếu con mình là nạn
nhân hay có thể giấu nhẹm đi một chuyện như thế. Việc giữ thế diện làm
sao quan trọng bằng sức khỏe và cuộc đời sau này của một đứa trẻ? Anh
không tài nào cắt nghĩa nổi việc này.

Anh ngồi trong xe, tựa đầu lên thành ghế, hai mắt nhắm lại. Hoàng hôn

đã buông xuống, đã tới lúc phải về nhà nhưng anh lại cảm thấy mệt mỏi và
hờ hững. Ngay cả khi nghĩ rằng Erica đang đợi ở nhà cũng không thuyết
phục được anh. Thái độ tích cực đối với cuộc sống tưởng như đã ăn sâu
trong đầu anh đang lung lay tới tận gốc. Lần đầu tiên trong đời, anh cảm
thấy nghi ngờ về việc cái thiện thực sự vượt xa cái ác trong mỗi con người.

Ở một khía cạnh khác, anh lại cảm thấy có lỗi. Mặc dù câu chuyện chấn

động kia đã tác động tới anh sâu sắc, nhưng anh không tránh được việc có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.