CÔNG CHÚA BARI - Trang 13

có cháu nội nên mới thế, nhưng anh hãy cho tôi biết tại sao anh lại bỏ vợ mà
đi như vậy?” Bố tôi đớ họng và bắt đầu luống cuống:

“Thưa thầy, không phải như vậy. Khi em vừa về tới nhà thì đột nhiên mẹ

em nói đó là vợ em nên em mới quay trở lại trường…”

Cửa phòng hé mở, bà tôi chỉ thò mỗi cái đầu vào và nói:

“Này, chúng tôi tới rồi. Vào đi con.”

Bà tôi bước vào trong, đằng sau là cô gái tóc ngắn cúi gằm mặt bước vào

theo, không nói gì mà cúi chào giáo viên chủ nhiệm rất cung kính. Bố tôi
mặt đỏ lựng đứng im không biết ăn nói ra sao. Thầy chủ nhiệm bảo:

“Không cần phải nói nhiều. Đằng nào cũng thế, anh mua vé tàu và đưa mẹ

về quê đi. Giờ anh đã lấy vợ rồi, đêm tân hôn thì phải về nhà.”

“Không, em còn phải học xong đã chứ….”

“Đã biết vậy rồi thì còn lấy vợ vào làm gì. Đi nhanh lên. Nếu anh cứ

cưỡng lời là tôi báo cho các bạn đồng môn khác đấy nhé. Việc này mà đưa
lên giám hiệu anh sẽ bị liệt vào thành phần xấu và bị đuổi học đấy.”

Đến nước ấy thì bố đành phải buông xuôi và bị kéo về quê. Đi trên tàu, bà

tôi hăm dọa:

“Giờ thì không thể thay đổi được gì nữa đâu. Nếu anh cứ nhất định không

nghe lời tôi thì anh đường anh, tôi đường tôi. Chuyện này tất cả đều là nhân
duyên mà thần thánh mang lại cho đấy.”

Không biết là bà kiếm đâu ra cái yếm cõng trẻ con dài buộc chân bố tôi

đang ngồi trên ghế tàu rồi thắt nút đầu kia lại và gí vào gót chân mẹ.

“Nâng chân lên để luồn vào.”

Khi đó mẹ tôi mới cởi giày cao su rồi kéo cao tất lên và nói:

“Mẹ buộc cho chặt vào.”

Bố quay đầu định nhìn xem hai người phụ nữ đang giở trò gì thì mẹ khi

đó mới đưa mắt nhìn bố và lè lưỡi trêu ngươi. Cách đây không lâu khi cãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.