CÔNG CHÚA BARI - Trang 92

Trên đài là mười đại vương đội trên đầu các loại vương miện muôn hình
muôn vẻ, nào là vương miện gắn sừng, vương miện dát đầy vật trang trí
phình rộng ra hai bên và vươn lên trời như ống khói, vương miện tròn,
vương miện rộng, vương miện bè. Đột nhiên bọn chúng tỏ ra xôn xao rồi đại
vương có đôi mắt dữ tợn với bộ râu đen, đội vương miện gắn sừng ngồi giữa
hét lên:

“Đồ láo xược! Ngươi chưa chết mà dám gọi chúng ta trong giấc mơ à?”

Đại vương đội vương miện sừng hình tam giác với bộ râu trắng lại hét

lên:

“Ngươi dám nói dối rằng chúng ta đã mời ngươi tới!”

Đại vương đội vương miện rộng lại hét:

“Không thể cho ngươi trở lại thể xác mà ngươi đã bỏ đi được!”

“Cái loại bé như mắt muỗi thế này mà dám nghênh ngang muốn đi tới

cuối trời để tìm nước trường sinh bất tử!”

Các đại vương lần lượt thét tội của tôi rồi đại vương cuối cùng, người đội

trên đầu chiếc vương miện tròn, cũng hét lên:

“Tội bỏ đồng bào ra đi, cả đời ngươi sẽ không thể rửa tội được!”

Mười đại vương đồng thanh thét đưa ra phán quyết.

“Bảy bảy bốn chín, nếu ngươi qua được khổ hạnh trong bốn mươi chín

ngày thì ngươi sẽ quay trở lại được.”

Vừa phán quyết xong con sư tử liền túm gáy tôi kéo xềnh xệch tới cuối

ngọn đồi rồi ném phịch xuống. Dưới chân đồi thăm thẳm là ngọn lửa cháy
rừng rực. Tôi hét lên a a a rồi rơi tự do. Vừa rơi xuống vùng lửa như thể bị
nuốt vào miệng của một con vật to lớn, tôi vừa nhớ tới món bà đã cho. Tôi
lôi một bông hoa trong túi ra và ném, đột nhiên ngọn lửa biến mất. Cảm giác
như có tấm đệm ấm áp, lại vừa như đám mây từ từ bao bọc lấy tôi giữa
không trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.