hiểu rằng bà cô không hề tự ý bỏ đi, và càng không có chuyện tự sát ngớ
ngẩn.
Băng ghế sau của tàu lượn chất đầy các giỏ rau củ quả mới hái trong
vườn, nhưng Scarlet gần như chẳng để ý gì tới chúng. Bởi đầu óc cô còn
đang ở tít tận Toulouse, cách hàng chục dặm, lên kế hoạch cho cuộc gặp
mặt vào ngày mai. Với những dẫn chứng hùng hồn nhất, thuyết phục nhất
mà cô có.
Chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra với bà. Việc bà đột nhiên mất
tích thế này hoàn toàn không bình thường. nếu Sở Cảnh sát tiếp tục từ chối
điều tra, Scarlet sẽ kiện vụ này ra toà và khiến cho đám thanh tra đầu đất
kia bị tước thẻ ngành và không bao giờ có thể làm việc trong lực lượng
thực thi pháp luật nữa và...
Cô chộp lấy hai quả cà chua đỏ mọng ở hai tay và xoay người ném
mạnh vào bức tường đá phía sau. Nước và hạt cà chua bắn tung toé xuống
đống rác đang chờ đem đi xử lí ở dưới chân tường.
Cách này thật hiệu quả, Scarlet thấy cơn giận dữ trong lòng đã phần
nào vơi đi. Cô nhặt tiếp quả thứ ba, tưởng tượng ra vẻ mặt đầy nghi ngờ
của ông thanh tra khi cô cố gắng giải thích với ông ấy rằng bà mình không
bao giờ tự dưng bỏ đi không một lời nhắn nhủ như thế. Cô hình dung ra
cảnh nước cà chua bắn tung toé trên khuôn mặt tự mãn.
Cách của bật mở đúng lúc quả cà chua thứ tư bay vút trong không khí.
Scarlet chuẩn bị vung tay ném tiếp quả thứ năm thì dừng khựng lại, nhìn
ông chủ quán đã kịp nấp ra sau khung cửa. Khuôn mặt ông đỏ lên khi nhìn
thấy vết cà chua nhoe nhoét trên tường tiệm ăn.
"Hy vọng đó không phải cà chua của tôi"
Scarlet thu vội tay lại và quẹt vào ống quần. Cô có thể cảm nhận được
mặt mình đang nóng bừng lên còn mạch máu thì vẫn chưa hề đập chậm lại.