CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 210

không? Ôi hãy nói cho cháu biết đi!"

Bà Carmichael vừa khóc vừa hôn Sara lần nữa chứ như là con bé cần

phải được hôn liên tục vì đã lâu lắm rồi nó chẳng được ai hôn cả.

"Ông ấy không độc ác nham hiểm đâu con yêu ạ" Bà nói. "Thật ra ông ấy

không làm mất hết số tiền của bố con mà chỉ là ông ấy nghĩ ông ấy đã làm
mất, và cũng chỉ vì quá đau buồn vì ân hận và thương xót bố con nên ông
ấy mới đến nông nỗi này. Lúc đó ông ấy đã suýt bị chết vì bệnh viêm màng
não và khi bình phục thì bố con đã qua đời rồi."

"Mà ông ấy cũng không biết tìm cháu ở đâu." Sara thì thầm. "Trong khi

cháu đã ở rất gần." Dù sao Sara cũng không thể giải thích được vì sao ông
lại không tìm được em trong khi em đã ở rất gần ông.

"Ông ấy đã tìm con ở tất cả các trường tại Paris," Bà Carmichael tiếp tục

phân giải. "Cho đến hôm nay ông ấy cũng vẫn bị lạc hướng vì những đầu
mối không chính xác. Và ông đã tìm con khắp mọi nơi. Khi ông ấy nhìn
thấy con đi ngang qua, trông khổ sở buồn rầu, ông ấy đã rất cảm thương
mặc dù ông không nghĩ rằng con lại là đứa con gái của người bạn mà ông
đang tìm kiếm nhưng ông vẫn muốn làm cho con sung sướng và đã bảo
Ram Das trèo sang phòng áp mái của con và đã đem đến cho con tất cả
những gì mà con đang có trong phòng."

Nghe vậy nét mặt Sara vui hẳn lên.

"Có đúng Ram Das đã mang tất cả mọi thứ lên phòng cháu không ạ?"

Sara reo lên. "Và có đúng là ông ấy đã bảo Ram Das làm điều đó không ạ?
Có đúng là ông đã làm cho giấc mơ của cháu thành hiện thực không?"

"Đúng đấy con yêu ạ. Đúng vậy đấy! Ông ấy là người tốt và đôn hậu.

Ông đã vô cùng xót xa cho hoàn cảnh của Sara Crewe, đứa con gái bé bỏng
bị thất lạc và cố gắng tìm bằng được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.