CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 39

nhìn Sara. Lottie không thích bà Minchin vì bà ta hay cáu giận, em cũng
không thích cô Amelia vì cô ấy ngốc nghếch một cách quá đáng. Nhưng
Lottie lại có vẻ mến Sara mặc dù em biết rất ít về Sara. Lúc này Lottie chưa
có ý định từ bỏ ngay việc khóc lóc ăn vạ nhưng ý nghĩ miên man đã làm
phân tán đầu óc của em vì vậy cô bé tội nghiệp lại bắt đầu vặn vẹo và sau
một hồi thổn thức, em hỏi Sara:

- Mẹ chị đâu rồi?

Sara ngẫm nghĩ giây lát. Người ta đã nói với em rằng mẹ em đang ở trên

thiên đàng. Em đã suy nghĩ rất nhiều về câu chuyện này và tất nhiên những
ý nghĩ trong đầu em như thường lệ, lại chẳng giống ai bao giờ.

- Mẹ chị ở trên thiên đàng! - Em nói - Nhưng chị chắc rằng thỉnh thoảng

mẹ sẽ quay lại để gặp chị mặc dù những lúc ấy chị có thể không nhìn thấy
mẹ. Mẹ của em cũng thế. Có lẽ mẹ của em và mẹ của chị đang cùng nhìn
chúng mình. Có lẽ mẹ chúng mình đang trong phòng này ấy chứ!

Lottie ngồi thẳng dậy và nhìn quanh. Em là một cô bé xinh xắn với mái

tóc lượn sóng, đôi mắt tròn xoe như bông lưu ly ướt. Nếu linh hồn mẹ em là
có thực và nếu bà nhìn thấy em chừng nửa giờ trước đây thì có lẽ bà sẽ
không nghĩ rằng đây là con gái bà, con gái của một thiên thần.

Sara tiếp tục kể chuyện. Có lẽ mọi người nghĩ rằng những gì em kể giống

như một câu chuyện cổ tích, nhưng cách kể chuyện cũng giống như trí
tưởng tượng phong phú của em khiến cho câu chuyện có vẻ như thật và
Lottie thì nghe như nuốt lấy từng lời. Trước đây, đã có người nói với em
rằng mẹ em là một thiên thần có đôi cánh. Sau này em cũng đã có lần được
xem các bức tranh vẽ những quý bà đẹp đẽ mặc những chiếc áo dài trắng -
những thiên thần - mọi người nói với em như thế. Nhưng câu chuyện của
Sara thì lại có vẻ như một câu chuyện có thực kể về một xứ sở kỳ diệu mà ở
đó có những người bằng xương bằng thịt đang sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.