Ung, Ngô Ung bỏ chữ trên đi, chính là Thiên Duy.”
Cuối cùng hắn xùy một tiếng, nói: “Con kế thừa phụ thân, cũng không
biết cải biến một chút.”
Trong lúc nhất thời ta có chút kính nể, nhưng sau đó lại nghi hoặc nói:
“Nếu hoàng đế của Bắc Xương quốc biết ngươi ở đây, làm sao có thể ngu
xuẩn đến mức làm cho con hắn … à, nói giống hệt nhau? Nếu hắn biết
ngươi là ta, cũng nên biết ta là ngươi.”
Mặt Vô Mẫn Quân không chút thay đổi: “À, lúc ấy ta đang vụng trộm
ghé mặt trên xà ngang, chuẩn bị hạ độc vào trong chén rượu của hoàng đế
Bắc Xương quốc.”
Ta hỏng mất: “Ngươi khi đó mới mấy tuổi? ! Lại đi làm loại chuyện
này? Phụ hoàng ngươi đối với ngươi cũng quá độc ác!”
Vô Mẫn Quân có điểm ngại ngùng: “Ta chính mình vụng trộm đi.”
“…”
Tốt xấu gì cuối cùng ta xem như đã hiểu rõ ràng, đại khái là vua của
Bắc Xương quốc muốn sử dụng mỹ nhân kế để hấp dẫn ta? Sau đó thì sao,
chẳng lẽ trong ngoài kết hợp muốn giết chết Vô Mẫn Quân? Xem ra Bắc
Xương quốc đối với Tây Ương quốc quả thật có ý nghĩ không an phận.
Kể từ đó ta không khỏi lại có điểm đáng tiếc, nếu sớm biết như thế,
mới vừa rồi liền vụng trộm cùng người của Bắc Xương quốc trao đổi ánh
mắt với nhau, mọi người có thể cùng nhau thương lượng một chút, làm như
thế nào để giết chết Vô Mẫn Quân…
【 Mấy ngày sau, Bắc Xương quốc 】