CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 125

Nghe ngữ điệu Vô Mẫn Quân có chút thẹn thùng, ta nhanh chóng trùm

chăn: “A…Khò…khò…”

Vô Mẫn Quân: “…”

Hắn nói với ta chuyện đó thì có ích lợi gì , ta tuyệt không hiểu được

chưa? ! Ngày mai “nàng” nên đi tìm Thái Hậu đi, hai người nói chuyện với
nhau, có khi còn có thể trở thành bạn bè thân thiết!

Ta táo bạo ngáy một cái, tiếp tục giả bộ ngủ, trong lúc bất tri bất giác

liền ngủ thật.

***

Ngày hôm sau tỉnh lại, ta dụi mắt nhìn khắp xung quanh, lại phát hiện

Vô Mẫn Quân đã đi mất.

Tối hôm qua khổ sở lâu như vậy, hắn cũng thật là có tinh thần.

Ta ngáp một cái đứng dậy, bọn hạ nhân lập tức tiến vào giúp ta rửa

mặt chải đầu, chuẩn bị ăn sáng, sau khi ăn xong, vừa vặn Vô Mẫn Quân
cũng đã trở lại, hắn đi lại chậm chạp hơn so với bình thường, có lẽ là vì đến
tháng.

Kỳ thật những chuyện này vốn là ta phải chịu nhưng một đại nam

nhân như hắn lại phải thay ta chịu, cũng rất đáng thương …

Lại nghĩ tới hành vi tối qua của ta, ta nhất thời cảm thấy vô cùng

ngượng ngùng, vội vàng đi lên trước đón hắn: “Ngươi đi đâu vậy ? Thân
thể có tốt không…”

Vô Mẫn Quân lười biếng nói: “Tìm Thái Hậu.”

“…” mặt ta nhất thời đen mất một nửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.