CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 155

Ta nhắc nhở hắn: “Tai nạn lớn nhất chính là chuyện chúng ta rơi

xuống mật thất này.”

Vô Mẫn Quân nghĩ một chút rồi nói: “Cũng đúng…”

Vì Vô Mẫn Quân bị thương, chúng ta lại say rượu, nơi này quả thực

hỗn độn, hơn sữa sau khi bình tĩnh lại. cơn buồn ngủ lại đột kích hai người,
ta và Vô Mẫn Quân liền cùng một chỗ ngủ tiếp. Ta mơ mơ màng màng
nghĩ, vì sao tới nơi này chúng ta chỉ uống rồi ngủ, ngủ dậy lại uống…

Ta và Vô Mẫn Quân tỉnh lại là do một chuỗi âm thanh leng keng, ta có

chút kỳ quái, ta có chút kỳ quái xoay trái xoay phải, Vô Mẫn Quân lộ ra
thần sắc thả lỏng: “Là thái sư.”

Ta nghi hoặc nói: “Làm sao ngươi biết?”

“Nước hồ đang rút dần đi, cứ mỗi lần rút sẽ có một chút quay lại khiến

cho cửa mật cửa bị nước vỗ vào phát ra âm thanh.” Vô Mẫn Quân nghiêng
ngườ nói, “Là như vậy đó.”

Ta gật gật đầu: “Thì ra là thế… Ngươi thật là hiểu biết.”

Vô Mẫn Quân cười cười: “Sao vậy, còn muốn hỏi chuyện trước kia

của ta sao?”

“Ai, quên đi, lười hỏi, dù sao ngươi cũng không muốn nói…” Ta mếu

máo, “Ta sẽ không ép buộc tỷ muội tốtcủa mình.”

Vô Mẫn Quân: “…”

Âm thanh leng keng càng lúc càng lớn, Vô Mẫn Quân kéo ta đứng bên

cạnh một bức tường thép, hai người cùng im lặng đợi.

Vô Mẫn Quân bỗng nhiên nói: “Sau khi ngươi ra ngoài liền lập tức về

cung điện thu dọn một chút đồ đi, ta sẽ để nhiều tùy tùng bảo vệ ngươi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.