CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 171

Ta xấu hổ vạn phần: “Được rồi, đừng cười nữa, còn không phải là đều

do ngươi… Xuống đi.”

Vô Mẫn Quân gật gật đầu, cố sức ngồi thẳng người lại, hai người

chúng ta nhẹ nhàng nhảy xuống dưới đất, ta theo cửa chính rời đi, Vô Mẫn
Quân theo cửa sổ bên kia rời đi, sau đó hai người gặp nhau ở phía sau ngự
thư phòng.

Sau khi hai chúng ta gặp lại nhau, giả vờ như không có chuyện gì xảy

ra, bộ dáng nhàn nhã thong thả bước, giống như là hoàng đế cùng Trường
Nghi công chúa đang đi dạo ở trong cung để tăng thêm tình cảm, chẳng qua
nếu thật sự có người đến, nhất định có thể phát hiện thần sắc của hai chúng
ta khác nhau rất lớn.

Khóe miệng Vô Mẫn Quân vẫn còn giật giật, hiển nhiên đang nín

cười, ta khụ một tiếng, nghiêm mặt lại, không muốn nhìn hắn.

Một lát sau, ta nhịn không được nói: “Ngươi cười đủ chưa… nếu cứ

cười nữa sẽ khiến cho mặt ta xuất hiện nhiều nếp nhăn…”

Vô Mẫn Quân “Phụt” một tiếng: “Ta sẽ cố nhịn…”

Nói là nói như vậy, nhưng lại càng không ngừng cười…

Ta mặc kệ, tiếp tục cùng hắn đi về phía trước, Vô Mẫn Quân bỗng

nhiên nói: “Mau, ngươi mau trốn đi.”

Ta khó hiểu, nhìn theo tầm mắt của Vô Mẫn Quân, phát hiện Ngô Ung

đang lén lút nhìn đông nhìn tây bước tới đây, hắn chưa phát hiện ra chúng
ta, nhưng chúng ta đã phát hiện ra hắn, thời gian ngắn như vậy mà hắn đã
thay bộ quần áo khác – một bộ xiêm y bằng da màu đen.

Trời đang nóng bức, hắn cũng thật là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.