CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 252

“Vậy ngươi nói một câu trọn vẹn được không…” Vì sao cảm giác

giống như hết hơi vậy…

Câu cuối cùng ta không nói, sợ nàng ta lại bi phẫn muốn tìm cái chết.

Dù thế nào Lưu Á cũng biết được xem ra bản thân không được hoan

nghênh , vì thế nhẹ nhàng nói: “Hiện tại thần thiếp biết sai rồi… Thần thiếp
xin quay trở về.”

Vô Mẫn Quân thản nhiên nói: “Hoàng cung trọng địa, ngươi muốn

vào thì vào, muốn ra thì ra? Không khỏi rất không đem uy nghi của hoàng
thất để vào trong mắt! Chẳng lẽ Lưu gia ngươi có quyền cao chức trọng
như vậy là có thể ra vào hoàng cung như nơi không người sao? ! Có phải
cái ngai vàng của Hoàng Thượng kia, Lưu gia ngươi cũng muốn ngồi thử
một lần hay không? !”

Ta biết bộ dạng lúc này của Vô Mẫn Quân cũng không phải đang giả

bộ ác, mà là thật sự bị hành vi này của Lưu Á chọc giận, sắc thái trong mắt
hắn lúc này hoàn toàn chỉ có hung ác, một cô nương như Lưu Á chỉ sợ lúc
này đối mặt với một “cô nương” Vô Mẫn Quân cũng bị dọa quá mức, chỉ
run run nói: “Hoàng hậu nương nương… Không phải! Người quá suy nghĩ
rồi, cha thần thiếp trung thành và tận tâm, tuyệt đối không hề không trung
thực, để cho thần thiếp đi vào đều chỉ là để hầu hạ Hoàng thượng cho thật
tốt, thật sự không có ý gì khác!”

Dứt lời, hai tròng mắt rưng rưng nhìn ta: “Hoàng Thượng, xin người

tin tưởng thần thiếp!”

Kỳ thật, ta rất là tin tưởng, chẳng qua nhìn bộ dạng kia của Vô Mẫn

Quân, ta không dám xen mồm vào, vì thế chỉ dường như không có việc gì
nói: “À… Chuyện thế này, hoàng hậu định đoạt là được.”

Hai vị thị vệ: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.