CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 288

Vô Mẫn Quân cũng không biện giải, lười biếng thổi tắt mấy ngọn đèn,

chỉ để lại bốn ngọn đèn bên cạnh chúng ta.

Nhưng mà vẫn rất nóng.

Trong lúc này ta với Vô Mẫn Quân coi như vô cùng quen thuộc, mỗi

ngày chỉ mặc mỗi trung y mà đi ngủ, vì thế chúng ta cũng không kiêng kỵ
mà cởi xiêm y, chỉ để lại mỗi trung y, sự khô nóng có hơi giảm bớt, lại cảm
thấy miệng khô lưỡi khô, ta với Vô Mẫn Quân không ngừng uống rượu, lại
càng cảm thấy khát.

Bỗng nhiên…

Ta phát hiện một chuyện rất nghiêm trọng.

“Vô Mẫn Quân…” Ta lắp bắp nói.

Vô Mẫn Quân lười biếng nhìn ta: “Làm sao vậy?”

Ta nói: “Ta… không đúng, là thân thể của ngươi, lại… lại cái kia .”

Vô Mẫn Quân cúi đầu nhìn nhìn, lộ ra thần sắc kinh ngạc: “Vân kiểu,

cô nương nhà người… Chậc chậc, ở cùng một chỗ với ta như vậy là không
nhịn được sao, hử?”

Ta: “…”

Ta khóc không ra nước mắt: “Không phải… Ta cũng không biết sao lại

thế này…”

Vô Mẫn Quân phiền chán kéo kéo áo, nói: “Ta cũng hiểu được…”

Bởi vì nguyên nhân của thân thể nên ta vô cùng chi thẹn thùng, không

dám uống rượu tiếp, sợ làm ra cái chuyện gì kỳ quái, Vô Mẫn Quân bởi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.