CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 295

Thái Sư nói: “Kỳ thật, Hoàng Thượng tuổi trẻ khí thịnh, hoàng hậu lại

nhiệt tình… Không có gì đáng trách, nhưng là… cũng không thể thấy như
vậy được…”

Ta bị ông ta nói càng xấu hổ hơn, nói: “Thái Sư nói đúng, đêm qua là

trẫm không cẩn thận, sau này quả quyết sẽ không .”

Thái Sư cười cười: “Lão hủ chính là vì Hoàng Thượng suy nghĩ, mạo

muội mà nói ra, mong rằng Hoàng Thượng không lấy làm phiền lòng.”

Ta nhanh chóng nói: “Đương nhiên sẽ không, trẫm còn phải đa tạ Thái

Sư mới đúng”

Thái Sư vui mừng cười cười, đại khái là cảm thấy trẻ nhỏ dễ dạy, liền

hành lễ rồi bước đi .

Ta ngồi tại chỗ vô cùng không biết nói gì, vừa định trở về, liền hắt xì

một cái rõ to, đoán là do chuyện tối qua mà có thể bị cảm mạo nên ta nhanh
chóng cho người đi chuẩn bị trà gừng chống lạnh, trở về Chưởng Kiền
điện, Vô Mẫn Quân đang nhàn nhã bưng một chén trà uống, ta vừa thấy,
đúng là trà gừng.

“…” Ta há miệng thở dốc, lại không biết nói cái gì, bỗng nhiên nghĩ

đến vết trên cổ mình, liền cầm lấy gương đồng soi trái soi phải, quả nhiên ở
bên sau tai hiện ra một vết. Sáng nay khi ta rời giường mơ mơ màng màng ,
căn bản không chú ý nhiều như vậy, hiện tại vừa thấy, thật sự là…

Vô Mẫn Quân cũng nhìn thấy động tác của ta, đi đến bên cạnh ta,

giọng điệu mang ý cười: “Sáng nay bị bọn Thái Sư nói?”

Ta lạnh nhạt nói: “Đâu có, bị toàn thể đại thần nhìn thôi.”

Vô Mẫn Quân cười ha ha: “Cái kia thật sự là xin lỗi , về sau quyết sẽ

không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.