CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 323

nhìn thấy rõ ràng. Ta ngẩng đầu, mắt nhìn đèn khắp bầu trời, trong lòng
sung sướng, vì thế cười hì hì buông đèn lồng, ra vẻ đứng đắn nói: “Không
biết các vị có biết một trò chơi này không.”

Mọi người đều có vẻ mặt nghi hoặc, khóe miệng Vô Mẫn Quân run

rẩy, nhỏ giọng nói bên tai ta: “Tốt nhất là ngươi không nên khác người…”

Ta không để ý tới hắn, nói: “Cái trò chơi này chính là —— “

Ta cúi người, vốc một nắm tuyết, trực tiếp ném vào mặt Vô Mẫn

Quân: “—— ném tuyết!”

Một ít tuyết trên mặt Vô Mẫn Quân rơi xuống, còn lại một ít vẫn còn

dính ở trên mặt: “…”

Mọi người: “…”

Mọi người trầm mặc trong chốc lát, sau đó bộc phát ra tiếng cười kịch

liệt: “Ha ha ha ha ha…”

Vô Mẫn Quân không nói hai lời, cũng vốc lên một nắm tuyết, không

chút do dự ném vào đầu ta, nhưng ta vừa mới xoay người bỏ chạy, kết quả
vừa quay đầu, một vốc tuyết lại ném vào mặt ta, ta nghe thấy tiếng cười độc
đáo của Bình Dương: “Ha ha ha, hoàng huynh, ai bảo huynh bắt nạt hoàng
tẩu!”

Ta: “…”

Vô Mẫn Quân kiêu ngạo cười to: “Bình Dương, rất tốt! Không uổng

công ngày thường hoàng tẩu muội đối xử với muội tốt như vậy!”

Ta: “… …” Thật không biết xấu hổ…

Lã Dẫn ở bên cạnh nói: “Bình Dương, không thể như thế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.