CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 359

Cuối cùng ta nói với những lời Thái sư nói trước những lời này, cũng

hỏi Vô Mẫn Quân đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra.

Lời nói của Thái Sư có chút áy náy, cái gọi là ” chuyện cũ trước kia “,

rốt cuộc là chỉ chuyện gì?

Dù sao tuy rằng hỏi nhưng ta cũng không hy vọng Vô Mẫn Quân thật

sự nói cho ta biết.

Lúc trước ta có rất nhiều thứ muốn hỏi, cũng hỏi qua Vô Mẫn Quân,

nhưng Vô Mẫn Quân không phải nói sang chuyện khác thì cũng là nói qua
loa cho xong, bao gồm lần ở trong mật thất, lần này dường như hắn cũng
không có lý do gì nhất định phải nói cho ta biết.

Nhưng ngoài dự kiến của ta, Vô Mẫn Quân suy nghĩ trong chốc lát,

mở miệng nói: “Thái Sư suy nghĩ quá nhiều, cho tới bây giờ ta cũng không
từng trách ông ấy, ngược lại, ta thật cảm tạ ông ấy.”

Ta nói: “Vậy sao…”

Vô Mẫn Quân nói: “Trước kia không phải ngươi rất ngạc nhiên, vết

thương của ta vì sao mà có sao? Còn có vì sao ta lại hiểu biết đối với cái
mật thất kia như vậy… Kỳ thật, từ trước khi ta mười tuổi vẫn sinh hoạt tại
nơi đó.”

Ta như thế nào cũng không nghĩ tới khả năng này, mở to hai mắt nhìn:

“Vẫn sinh hoạt tại nơi đó… ?”

Khó trách hắn quen thuộc với nơi đó như vậy, thế nhưng vẫn sinh hoạt

tại nơi đó, chẳng lẽ không phát điên mất sao…

Vô Mẫn Quân nói: “Về phần vết thương, chính là do là ‘ca ca của ta’

trong lời nói của Thái sư tạo ra. Hắn tên là…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.