CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 436

nhưng mà ánh lửa kia vẫn vẫn chưa biến mất, ngược lại có xu hướng càng
ngày càng lớn.

Binh trưởng quát: “Mọi người yên tâm! Cái bị cháy là củi gỗ chúng ta

chặt từ trên núi xuống, bây giờ đợi người được phái tới gửi thư báo là
chúng ta đi vòng sang phía sau, đánh úp!”

Mọi người trở nên rất hưng phấn, tiếp theo một chuyện vô cùng lạ xảy

ra, trưởng binh để cho mỗi người chúng ta cầm một đống lớn cành cây hoặc
cỏ khô, bảo là tới bờ bên kia, liền buông cỏ trong tay ra dùng sức vứt về
phía Năm Văn ở bên kia.

Mọi người cầm cành cay với cỏ khô, đi vòng theo phía sau chỗ ánh

lửa bùng phát kia lặng yên không một tiếng động mà đi, ở bên phía còn lại
cũng có mấy đội vòng ra bên kia để đi, không lâu sau chúng ta đã thấy
được binh lính Nam Văn, bởi vì đánh bất ngời cho nên cũng không có
nhiều người, ước chừng chỉ có khoảng năm ngàn, mà mặt khác mấy đội tắc
theo bên kia vòng đi qua, chậm rãi , chúng ta đều thấy được nam văn binh
lính, bởi vì là đánh bất ngờ, nhân cũng không nhiều, ước chừng có năm
ngàn nhân bộ dáng, mà người một nhà chúng ta lại càng thiếu, đội này của
ta cũng chỉ có mấy trăm người, hơn nữa những đội ở bên kia, đoán chừng
cũng mới có hai ba ngàn người.

Nam văn quốc còn cánh doanh trại của Tây Ương một cái đập dẫn tới

một suối nước, chúng ta lội nước mà đi qua, từ từ tiếp cận với binh lính
Năm Văn.

Bỗng nhiên truyền đến thanh âm ta quen thuộc, trầm ổn hô: “Tây

Ương tướng sĩ, quẳng cỏ, tiến công!”

Là Vô Mẫn Quân.

Mọi người đều được ủng hộ phấn khởi, đem đống cành cây cùng gỗ

mục ném về phía bên Nam Văn, sau đó tiến về phía đội binh lính mai phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.