CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 131

nhìn hắn, đôi mắt đen láy còn lạnh hơn so với tuyết, có một loại cô đơn
kiêu ngạo và quật cường.

* * *

Khi Tĩnh Vương tìm được bọn họ thì đã là một canh giờ sau. Gió tuyết

dao động, hương mai phiêu tán nhàn nhạt, Tĩnh Vương nhìn đôi nam nữ
đối sát nhau trong đình, bất đắc dĩ cười khổ:

“Hai đứa nhỏ này, tìm hồi lâu cũng không thấy bóng dáng, thì ra chạy

tới nơi này.”

Phong Chiêu đứng một bên ôn thanh nói: “Đánh cờ sao, đứa nhỏ

Trường An kia khó đối phó đấy.”

Tĩnh Vương không đưa ra kết luận gì, mắt sắc liếc về phía trong đình

xa xa một cái, nói: “Xem chừng sắp kết thúc rồi. Phụ thân, bên này gió lớn,
không bằng người đi về trước bồi lão thái quân nghỉ ngơi, sau khi kết thúc
trận này nhi tử dẫn bọn chúng trở lại dùng bữa.”

Phong Chiêu gật đầu: “Trời lạnh, ta đi phân phó hạ nhân làm chút

canh gừng.”

Nhìn Phong Chiêu rời đi, Tĩnh Vương thả nhẹ bước chân đi về phía

đình nghỉ xem trận cờ.

Lạc Trường An bố cục kín đáo, quân trắng trên bàn cờ ưu thế rõ ràng,

nhưng quân đen vẫn có cơ hội, chỉ là muốn thắng thì có chút khó khăn. Lạc
Trường An hạ xuống một quân cờ, quân trắng đến lúc thu lưới rồi.

Sắc mặt Quân Mẫn Tâm vẫn không đổi, quân cờ đen trong tay càng

trở nên linh hoạt, ngay sau đó hạ xuống một quân cờ khiến Lạc Trường An
hết sức kinh ngạc. Vốn cờ trắng đã từng bước ép sát chiếm hết ưu thế,
nhưng cố tình lúc này quân đen từ một góc tầm thường không chớp mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.