CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 133

Quân Mẫn Tâm nở nụ cười cảm kích ông, xoa xoa bả vai đau nhức, đứng
lên.

Mới vừa đứng dậy thì nghe ‘hắt xì’ một tiếng, Lạc Trường An hắt hơi

một cái, nhất thời hai hàng nước mũi chảy xuống. Quân Mẫn Tâm sững sờ
nhìn thiếu niên mặc áo đen đơn bạc, đúng lúc chạm phải tầm mắt hắn.

Yên lặng trong chốc lát, nàng không kìm chế nổi cười ra tiếng. Đường

đường Cửu hoàng tử mà lại chảy xuống hai hàng nước mũi như vậy quả
thật vô cùng chật vật! Quân Mẫn Tâm vô cùng nhỏ nhen âm thầm vui
sướng khi có người gặp họa, có một loại khoái cảm được trả thù.

Lạc Trường An mặt không biến sắc nhìn nàng chằm chằm, trong lòng

thẹn quá hóa giận nhưng trong mắt không có chút sát khí. Tĩnh Vương nhẹ
nhàng lên tiếng ngăn nữ nhi lại: “Mẫn Nhi, đừng làm rộn.”

Quân Mẫn Tâm ngừng cười, lấy từ trong tay áo ra một chiếc khăn đưa

cho Lạc Trường An, sau đó xoay người rời đi. Áo choàng đỏ thắm kéo
thành một đường cong trên tuyết, dường như một khắc sau sẽ bùng lên
thiêu đốt. Bước chân nàng đi trên tuyết tạo ra những tiếng vang thật nhỏ,
giống như đùa cợt.

Bóng lưng nàng cố ý mang theo xa cách và ẩn nhẫn không nói thành

lời, phảng phất như chỉ cần xoay người chậm, lệ sẽ rơi. Một khắc kia, trong
gió bí mật mang theo tư vị tan nát cõi lòng. Lạc Trường An cầm chiếc khăn
sạch sẽ đầy hương thơm nghĩ vậy.

Chỉ là một chớp mắt đa sầu đa cảm, trong thoáng chốc Cửu hoàng tử

thu hồi lại vẻ mặt dư thừa, khôi phục gương mặt lạnh lùng trước sau như
một. Hắn lạnh lùng nhìn chiếc khăn trong tay, đặt lên chóp mũi, sau đó…
Hung hăng lau hỉ mũi. Hắn giơ tay lên muốn vứt bỏ khăn bẩn, cánh tay
dừng lại trên không trung một chút, cuối cùng vẫn không vứt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.