CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 137

“…Tiểu thúc mời lão thái quân và gia gia tới trấn giữ Tĩnh cung, Lạc

Trường An và Cừu Sơ Chiếu không dám càn rỡ, chỉ dám lén thăm dò thật
hư quân ta, toàn bộ trinh sát đều bị quân ta đánh giết. Hôm qua đoàn người
Lạc, Cừu đã hồi kinh phục chức, hữu kinh vô hiểm…”

Trần Tịch yên lòng thở nhẹ ra một hơi, khóe miệng khẽ nhếch lên một

đường cong nhàn nhạt. Mấy hàng chữ cuối cùng không nói đến việc công,
mà là tư tình:

“A Tịch, biên cương giá lạnh hiểm ác, người Hồ xảo trá quỷ quyệt,

cần bảo vệ mình thật tốt! Hôm qua tìm được chiếc kính hộ tâm được chế
tạo hoàn mỹ, bền chắc, mong có thể bảo hộ huynh giữa thiên quân vạn mã.
Luôn luôn phải mang theo, vạn lần không được gỡ xuống… Hơn tháng
không gặp, Mẫn Nhi rất nhung nhớ!!!

Tự bảo hộ, đừng nhớ ta, mong huynh quay về.”

Đường đi xa xôi, bức thư qua tay nhiều người đã bị nhăn nheo. Trần

Tịch duỗi tay vuốt phẳng bức thư gấp lại chỉnh tề, sau đó kéo ngăn tủ đầu
giường ra bỏ thư vào trong đó. Trong ngăn kéo là một xấp thư dầy được
xếp ngay ngắn, vì thường xuyên bỏ ra xem nên giấy viết thư cũng có vết ố
vàng nhỏ như sợi lông.

Trần Tịch mặc nguyên quần áo ngã lên chăn đệm, mười ngón tay

không ngừng vuốt ve kính đồng hộ tâm trong lòng bàn tay, ngơ ngác nhìn
một hồi sau đó đặt gương vào nơi quan trọng. Một lát sau, hắn lại lấy kính
hộ tâm từ trong quần áo ra, suy nghĩ hồi lâu, tựa như muốn xuyên thấu qua
gương hình dung ra dung nhan xinh đẹp tôn quý của người thiếu nữ ấy.

Cứ lặp đi lặp lại như vậy, giày vò đến nửa đêm mới cất kính hộ tâm đi

ngủ, khóe miệng vẫn luôn kéo lên một độ cong nhàn nhạt.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.