CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 185

Nghĩ đến đây, Quân Mẫn Tâm không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn

nở nụ cười nhạt một cách thoải mái, nàng kiên cường đứng đó, chữ nào
cũng là châu ngọc: “Ba mươi hai năm trước, người chết trong trận lửa lớn
tại Chiêu Dương điện không phải là Quân Liên Thư! Dưới sự hộ tống của
Nhan Vương Gia, Quân Liên Thư đã bí mật xuất cung trốn ra bên ngoài…”

“Không thể nào!” Con ngươi của Cơ Linh chợt co rút lại, lần đầu tiên

hắn lộ ra bộ dáng khiếp sợ, nét mặt trẻ con khiến hắn nhiều thêm mấy phần
ngây thơ của thiếu niên: “Không có khả năng! Nữ nhân như Quân Liên Thư
nên chết trong ngọn lửa cháy bừng bừng, sao có thể tham sống sợ chết!”

Quân Mẫn Tâm cười nhẹ trong lòng: “Thái Thú đại nhân muốn nghe

chuyện xưa, hay vẫn muốn giết ta?”

Cơ Linh cắn cắn môi, hắn vứt kiếm trong tay đi, từ trong kẽ răng nặn

ra một chữ: “Nói!!” Lại ngoắc ngoắc tay với Thẩm thị vẫn trầm mặc nãy
giờ, ra lệnh: “Tới lau sạch máu trên tay cho ta, bẩn rồi!”

Thẩm thị cúi đầu, lặng lẽ đi tới bên cạnh Cơ Linh ngồi xổm xuống.

Nàng dùng tay áo trắng noãn lau chùi ngón tay thon dài xinh đẹp như bạch
ngọc của Cơ Linh.

Quân Mẫn Tâm hắng giọng uyển chuyển nói: “Ngày mất nước ấy,

Nhan Vương Gia cứu Quân Liên Thư từ trong ngọn lửa lớn, bí mật đưa bà
xuất cung. Vương đô Ly quốc sụp đổ, Nhan Vương Gia chưa đền nợ nước
xong đã cắt đứt yết hầu phá hủy cuống họng, Khương Hoàng cảm động cho
sự trung liệt này nên để ông cao chạy xa bay, không trách lỗi xưa. Nhan
Vương Gia tìm được nơi ẩn núp của Quân Liên Thư, hai người khám phá
hồng trần, rối rít ẩn trốn nơi núi rừng…”

Cơ Linh nghe đến nhập thần, vội vàng nghiêng thân mình về phía

trước, có chút cấp bách hỏi: “Ngươi có biết bọn họ quy ẩn nơi nào không?
Hiện nay vẫn tiếp tục an ổn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.