CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 191

người vô tình chạm nhau, cả hai đồng thời kinh ngạc dời tầm mắt, một vệt
ửng đỏ chậm rãi hiện lên trên mặt đôi thiếu nam thiếu nữ lần đầu yêu.

Hai người cúi đầu, xung quanh tràn ngập hơi thở ngọt ngào xen lẫn

lúng túng.

“Tiểu Mẫn Tâm.” Một cây chiết phiến đẩy rèm xe ngựa ra từ bên

ngoài, Tần Tuỳ Phong lộ ra nửa gương mặt cười hì hì nói: “Tiểu Mẫn Tâm
mau quay lại, tiểu thúc của con ở bên kia mang tới một vị khách thú vị!”

Âm thanh Tần Tuỳ Phong phá vỡ cục diện bế tắc trong xe, Quân Mẫn

Tâm nghi ngờ xuống xe theo cô phụ, Trần Tịch không yên lòng, ôm kiếm
theo sát nàng một tấc cũng không rời.

Ở trên khoảng rừng mênh mông, nhóm thị vệ túm năm tụm ba bao

quanh một chỗ thu xếp thức ăn. Tiếng cười sang sảng của Quân Nhàn
truyền tới từ dưới gốc cây, thỉnh thoảng vỗ tay thán phục.

Đối diện với hắn, một vị thiếu nữ áo trắng tóc đen ngồi trên mặt đất,

một tay chống cằm cười, một tay cầm nhánh cây làm gì đó trên mặt đất.
Bỗng Quân Nhàn vỗ đùi ngạc nhiên nói:

“Đánh bất ngờ, chiêu này tốt! Thẩm cô nương học vấn uyên thâm!”

“Thẩm cô nương?!” Quân Mẫn Tâm vừa mừng vừa sợ, kéo váy chạy

gấp tới, tay áo làm bằng sa mỏng bị gió thổi tung, như chim yến tước* bay
trong gió. (Chim yến tước: Chim én và chim sẻ.)

“Hôm kia ta còn lo lắng mấy cao thủ nội thị không tìm được ngươi,

không ngờ hôm nay ngươi lại được mang về đây!” Dứt lời, nàng thân thiện
kéo tay nàng ta: “Thế nào? Đêm đó rất hỗn loạn, không ai làm ngươi bị
thương chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.