CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 237

không ít của nàng, trong giọng nói xen lẫn đau lòng và áy náy hiếm thấy:

“Tiểu thúc con tìm thế thân chịu khổ thay, lúc này mới có cơ hội thoát

thân liên lạc tinh binh cần vương. Trên đường về ngẫu nhiên gặp được A
Tịch, hắn báo cáo tình huống trong cung cho Tiểu Nhàn, lúc này Tiểu Nhàn
mới phái người cứu ta ra. Tuỳ Phong bên kia cũng đều do A Tịch cả đêm
đưa tin. Hiện tại bảy vạn quân sĩ Mạc Bắc và nhân mã của cô phụ con đều
đã trú đóng bên ngoài cung, giờ tý công thành, đoạt lại Tĩnh cung.”

Quân Mẫn Tâm nhẹ nhàng gật đầu, thấy trong góc thoáng hiện bóng

người quen thuộc trầm mặc đứng cách vài bước đang cố gắng nghiêng thân
thể về phía trước, dường như muốn đến gần nàng một chút, gần hơn một
chút…

Cảm giác chua sót không biết từ đâu ập đến trong lòng Quân Mẫn

Tâm. Nàng vươn một cánh tay về phía hắn, cười nói: “Lần này A Tịch
chính là đại công thần! A Tịch muốn phần thưởng gì, ta đến chỗ phụ thân
lấy cho huynh.”

Trần Tịch vô thức giật giật hai chân, nhưng vẫn đứng im tại chỗ, thân

thể lại càng nghiêng về phía trước. Tĩnh Vương thấy dáng vẻ cố nén ý
muốn thân cận Mẫn Nhi của hắn thì trong lòng hiểu rõ đôi thiếu niên thiếu
nữ thanh mai trúc mã này đã không chỉ là tình huynh muội nữa rồi! Tĩnh
Vương im lặng thở dài một hơi, ông kéo cánh tay Trần Tịch qua rồi đặt tay
Quân Mẫn Tâm vào trong lòng bàn tay Trần Tịch.

Lúc này Trần Tịch mới hơi mất tự nhiên di chuyển đến trước giường

Quân Mẫn Tâm khẽ quỳ gối xuống, bàn tay đan vào tay nàng, nhẹ nhàng
kiên định nói: “Cuộc đời này chỉ mong Mẫn Nhi hạnh phúc an khang.”

Giờ tý nửa đêm, dưới sự chỉ huy của Đại Tướng quân Quân Nhàn và

Phó Tướng Trần Tịch, quân đội cần vương chính thức công thành, thế như
chẻ tre nhanh chóng chiếm giữ bốn cửa Đông Nam Tây Bắc. Đám quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.