CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 259

Ô Vân Cái Tuyết chưa dừng lại, thiếu niên võ bào màu trắng đã nhảy xuống
ngựa, đi được vài bước liền quỳ dưới đất, ôm quyền nói: “Trần Tịch tham
kiến Vương Gia, Công chúa! Tham kiến Đại Tướng quân!”

Quân Mẫn Tâm bỗng ngồi thẳng dậy, trong đôi mắt đen loé ra từng

gợn sóng lăn tăn, trái tim như lỡ một nhịp, tiết tấu rối loạn.

Tĩnh Vương kinh ngạc nói: “Ngươi không ở trong quân, chạy tới Nhạn

thành làm gì?”

Mái tóc xoăn màu đen của thiếu niên mất đi sự sáng bóng của những

ngày trước, võ bào màu trắng nhuốm hơi thở của bụi đất hoà với sương gió,
toàn thân lộ vẻ ngày đêm chạy tới. Hắn cúi đầu quỳ thẳng, dừng lại một
chút, nói: “Đầu tháng quân ta đại thắng, quân địch lui về biên quan không
dám tái phạm, vùng biên cương tạm thời yên ổn. Trần Tịch nghe nói Công
chúa hoà thân lấy chồng phương xa, vì vậy đã tự ý rời khỏi quân doanh…
Thỉnh Vương gia trách phạt!”

Khi nói đến những câu cuối, giọng nói Trần Tịch không được lưu loát.

Tĩnh Vương thở dài, giọng điệu hiếm khi lộ ra mệt mỏi:

“Công lao đền tội, thôi thôi. Ngươi và Mẫn Nhi lớn lên với nhau từ

nhỏ, tới đưa tiễn nàng là điều cần thiết.”

Dứt lời, ông xuống xe ngựa, phân phó Quân Nhàn: “Để đội ngũ dừng

lại nghỉ ngơi hai khắc.”

Thị tỳ thiếp thân Mộc Cẩn xuống xe, hành lễ với Trần Tịch: “Thỉnh

Trần Công tử lên xe nghỉ ngơi trước, nô tỳ đi lấy nước trà.”

Tất cả mọi người tránh về phía sau. Trong xe, ánh mắt của Quân Mẫn

Tâm quấn quýt lấy Trần Tịch ở ngoài xe, ngưng mắt nhìn giống như vượt
qua nghìn năm. Rèm cửa thật mỏng nhưng lại giống như tạo nên khoảng
cách thật lớn, ngăn cách tình cảm của bọn họ.

ღdiễn⊹đàn⊹lê⊹quý⊹đônღ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.