CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 311

Ta cúi thấp đầu quỳ trước mặt người, không nói được lời nào. Phụ

hoàng thở dài nói: “Nhưng chính bởi vì trẫm thích con nhất nên mới không
muốn con đi lên ngôi vị Hoàng đế! Trẫm đăng cơ hơn ba mươi năm, chưa
từng thoải mái lấy một ngày. Huống hồ, tính tình con ngay thẳng, tâm cao
khí ngạo, không khôn khéo như nhị ca con, ngồi ở vị trí này là phải chịu
thiệt thòi.”

Dứt lời, phụ hoàng ho khan mãnh liệt. Ta giúp người dễ thở, đè nén

ghen tỵ và không cam lòng trong nội tâm: “Phụ hoàng an tâm, nhi thần đều
hiểu.”

“Không, con không cần hiểu.” Đôi mắt sắc bén của phụ thân đã sớm

nhìn thấu tất cả ý định của ta, ông nhìn ta thật lâu thật lâu rồi mới nói: “Nếu
như con thật thích Tiểu Công chúa của Quân gia, vậy thì trẫm chỉ hôn cho
con, nhân lúc trẫm chưa chết.”

Khi đó, ta cự tuyệt.

Có lẽ bởi vì tuổi trẻ cậy mạnh, cố chấp không chịu thừa nhận. Ta cho

rằng ta không hề thích loại nữ nhân hèn mọn và mềm yếu như vậy, ta cho
rằng nếu lập gia thất với nàng cũng chỉ vì muốn lấy được sự ủng hộ của
Tĩnh Vương… Cho đến khoảnh khăc kia khi nàng chết đi, không còn hi
vọng gì nữa ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Đều nói Quân gia sinh mỹ nhân, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh

bất hư truyền.” Thì ra thật sự đã động lòng.

“Ta thích nghe nàng gảy tỳ bà, khúc đẹp, người càng đẹp hơn.” Thì ra

đã sớm không cách nào thoát khỏi.

“Mẫn Tâm, nàng có nguyện ý gả cho Bổn vương?” Thì ra mấy năm

chia lìa trong hư tình giả ý này cũng xen thêm vài phần chân tình…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.