CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 313

cốc… Cả đời của ta, kiếp sau có phải sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều hay
không?

Nhưng khi đó ta khiếp đảm. Ta còn chưa chạm đến vinh quang của

thiên hạ chí tôn, ta không muốn tất cả nỗ lực của mình đều trở thành dã
tràng xe cát… Cho nên, ta không chết, cũng không thể cứu được nàng.

Ta chính là một nam nhân ích kỉ như vậy. Mà ba năm sau, ta phải trả

giá cho tội nghiệt nặng nề.

Lạc Hà cốc. Đội nhân mã của Cừu Sơ Chiếu khiến ta lực bất tòng tâm,

ai ngờ Tĩnh Vương cũng phái binh tấn công, thề phải báo mối thù nữ nhi.
Hoạ vô đơn chí, ngày binh bại hôm đó, tuyết rơi thật nhiều, bay tán loạn
trong không trung. Ta dẫm lên thi thể của quân địch và quân ta, leo từng
bước một lên sườn đồi.

Tỳ bà trong ngực nhuốm máu tươi, dây đàn bị kết thành đống lộ ra ánh

sáng thê diễm.

Từ trước đến giờ số mạng vẫn luôn công bằng: Ba năm trước ta tự tay

giết chết nàng ở nơi này, thi thể bị ném xuống vách đá. Mà hôm nay, ta
cũng sắp bị giết chết ở đây, thi thể cũng sẽ rơi xuống vách đá. Giống như
lời nguyền rủa không cách nào thoát khỏi…

Nghĩ vậy, ta lạnh lùng bật cười, càng cười càng lớn tiếng, cười đến khi

trái tim đau đớn tựa dao cắt, cười đến khi khoé mắt xuất hiện nước mắt…
Ta cắm bội kiếm vào trong tuyết, ôm di vật của nàng – thanh tỳ bà như
máu, kiên quyết nhảy xuống vách núi.

“Cái mạng này, trả lại nàng…”

Ta thầm nghĩ vậy trong lúc rơi xuống. Gió tuyết thê lương đập vào mặt

ta mang theo đau đớn lạnh lẽo như đao cắt. Ta khẽ mở mắt ra, trước mắt là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.