CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 443

Kim Lan chỉ cười, đôi mắt trong trẻo tựa ngọc lưu ly, không vương

chút tạp chất nào, ngược lại có vài phần khí phách bàng quan. Quân Mẫn
Tâm ngẫm nghĩ, kéo tay Kim Lan nói: “Ngày xuân tươi đẹp, chúng ta ra
ngoài đi dạo.”

Trong vườn hoa mẫu đơn và hoa đào nở rộ, trắng hồng đỏ, từng bụi

từng bụi, tôn lên lá non xanh biếc, lộ ra sức sống bừng bừng diễm lệ. Quân
Mẫn Tâm sóng vai cùng Kim Lan bước trên đường đá nhỏ, câu được câu
chăng hàn huyên cuộc sống mỗi người trong ba năm qua. Quân Mẫn Tâm
nói mình ở Tây Vực chưng rượu Bồ Đào, thuộc hạ mở ba gian cửa hàng
lớn. Kim Lan kể tiếng chuông chùa Linh Chiêu linh hoạt kỳ ảo, nói mây
mù vấn vít khe núi… Hai người thần giao cách cảm tránh nói đến những
chuyện đau buồn và phiền muộn, chỉ chọn những chuyện thú vị để nói.

Hàn huyên được một nửa chợt nghe ngoài tường rào truyền đến tiếng

kêu thảm thiết của cung nữ nội thị, sau đó là âm thanh quen thuộc mang
theo tức giận ngút trời: “Ngươi xuống đây cho ta!”

Là Trần Tịch!

Quân Mẫn Tâm căng thẳng, vội vàng chạy qua cửa hông đến bên kia

tường thì thấy một đám cung nữ nội thị ngã ngổn ngang trên mặt đất, có
mấy người sợ hãi trốn sau núi giả, vô cùng sợ hãi nhìn lên đầu tường. Trần
Tịch siết chặt hai nắm đấm, trừng mắt với nam tử ngồi trên đầu tường, nổi
giận nói: “Ngươi coi trong cung là ở đâu?”

Nam tử kia vận y phục thị vệ trưởng, vạt áo trước mở rộng một bên,

hắn lắc lư hai chân, chống tay ngồi trên tường, đôi mắt lẳng lơ. Hắn quyến
cuồng cười, không hề kiêng kị khiêu khích nói: “Thì như thế nào, muốn
đánh nhau sao Trần tiểu Tướng quân?”

Người này chính là Cơ Linh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.