CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 445

“Trần Tịch cũng leo lên từ Thị vệ trưởng!” Quân Mẫn Tâm cười lạnh:

“Ngươi cho rằng thiên hạ có chuyện tốt tự nhiên có bánh bao rơi xuống?
Ngươi cho rằng có thể nhất phi trùng thiên* là tất cả mọi người phải cưng
chiều ngươi? Ai không phải leo từ tầng thấp nhất lên trên? Đừng tưởng
rằng người trong thiên hạ đều là đồ ngốc, không để ý ngươi ở Lệ quận làm
những chuyện kia! Người trong thiên hạ không tin ngươi nhưng ta tin
ngươi! Vậy mà ngươi lại cho ta thể diện như này?”

*Nhất phi trùng thiên: Bay vọt một cái lên trời.

Cơ Linh ngậm miệng không nói gì.

Quân Mẫn Tâm mệnh Trần Tịch tìm một chiếc roi ngựa đến đây, cân

nhắc một chút, thờ ơ nói: “Tội hôm nay ngươi gây ra vốn là tội chết, niệm
tình ngươi vi phạm lần đầu nên tha ngươi lần này. Phạt ngươi ba mươi roi
ngựa, lần sau không thể giải quyết như này nữa!”

Dứt lời, Cơ Linh chưa kịp phản ứng, một roi mang theo tiếng gió vù

vù rơi xuống, quất lên lưng hắn, nóng rát đau đớn! Trong lòng Quân Mẫn
Tâm biết Cơ Linh bụng dạ hẹp hòi, vì vậy không dám mượn tay người khác
hành hình, chỉ sợ sau này hắn sẽ trả thù, vì vậy ba mươi roi này đành phải
tự thân ra tay.

Rốt cuộc ba mươi roi đã xong, Cơ Linh vẫn cắn răng không nói, mồ

hôi rơi như mưa. Quân Mẫn Tâm ném roi đi, xoa cánh đau tay nhức: “Đã
biết sai chưa?”

“Nàng đánh ta, ta không hề oán hận câu nào, coi như để nàng hả giận”

Cơ Linh nâng đôi mắt quật cường cao ngạo, mồ hôi lạnh chảy nhễ nhại gằn
từng chữ: “Còn ta, không, nhận, sai!”

Quân Mẫn Tâm ngưng động tác, nhìn Cơ Linh chốc lát, bỏ lại một

câu: “Vậy ngươi quỳ ở đây tự kiểm điểm đi.” Sau đó không chút lưu tình
xoay người rời đi. Cơ Linh cúi đầu quỳ trên đống đá vụn trên đường, lọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.