CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 480

Đêm qua một trận tuyết lớn rơi xuống bao phủ mặt đất đã hơi đông lại,

khi dẫm lên phát ra những âm thanh lạo xạo. Bầu trời vô cùng u ám, mây
đen nặng nề buông xuống. Lạc Trường An đưa qua một tờ hiệp ước mới
nói: “Phía Bắc Tố Hà, đây là ranh giới nghị hoà cuối cùng chúng ta chấp
nhận.”

Quân Mẫn Tâm không ngờ Khương hoàng xảo quyệt lại thực sự đáp

ứng lấy Tố Hà làm ranh giới phân chia quốc thổ, nhất thời có phần sửng
sốt. Hiệp ước trong tay Thẩm Lương Ca và Quân Nhàn chuyển một cái, lại
trở về trong tay Quân Mẫn Tâm, cẩn thận đọc đi đọc lại, sau khi xác định
không có gì sai sót Quân Mẫn Tâm mới an lòng ký tên.

Lúc đóng dấu ngọc tỷ, Quân Mẫn Tâm hơi ngừng lại, dường như có

chút không dám tin, Tĩnh quốc thắng, thắng đế quốc Đại Khương ngông
cuồng tự đại! Bản thân thắng, thắng nam nhân từng phụ lòng nàng, tặng
nàng một mũi tên xuyên tim!

Không thể nào tin được, bọn họ cứ vậy thắng. Hết thảy cứ như ngày

hôm qua, đột nhiên cảm giác bản thân mình chưa từng làm gì cả, lại tự
nhiên cảm thấy đã qua ngàn năm đằng đẵng.

Vẻ mặt thay đổi một cái, Quân Nhàn vươn ngang tay ra, che trên bàn

tay nắm ngọc tỷ của Quân Mẫm Tâm, vô thanh vô tức ấn xuống.

Chương ấn đỏ tươi, tất cả, tất cả đều kết thúc.

Hai nước mỗi bên giữ một bản hiệp ước, lại nói từ biệt theo nghi thức,

Quân Mẫn Tâm nhảy lên lưng ngựa, chợt nghe Lạc Trường An cất lời.

Hắn nói: “Mẫn Tâm, có thể nói với nàng đôi câu không?”

Lạc Trường An gọi nàng là “Mẫn Tâm” chứ không phải “Điện hạ” đủ

để nói rõ đây là chuyện riêng. Quân Mẫn Tâm quay đầu lại, chợt ngẩn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.