CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 482

một quầng thâm đen nhàn nhạt. Hắn chần chừ trong giây lát: “Nàng… Lúc
nào thì quay lại quá khứ?”

Quân Mẫn Tâm sững sờ, cười: “Chuyện loạn thần quái lực như thế,

ngươi tin không?”

Lạc Trường An hơi nhếch môi theo thói quen, nhìn thẳng nàng. Quân

Mẫn Tâm biết không thể gạt được hắn, cũng không muốn lừa gạt nữa, liền
đáp: “Từ hôm ngươi bắn chết ta bằng một mũi tên đó, trong khoảnh khắc
thi thể ta bị ném từ trên vách núi xuống, khi tỉnh lại thì phát hiện ta trở lại
quá khứ, bắt đầu từ năm bảy tuổi, sống lại lần nữa.”

Dù từng đoán được chuyện này nhưng khi chính mình nghe được đáp

án, Lạc Trường An vẫn xém đỏ vành mắt, từng đoạn chuyện cũ chen lấn
nảy lên trong đầu khiến tâm lực hắn mệt mỏi.

“Ngươi thì sao?” Quân Mẫn Tâm khép lại tay áo để ủ ấm, hững hờ

hỏi: “Nếu ta không đoán sai, năm đó ta xuất giá đến Tây Vực, ngươi bị
người Hồ bắn một mũi tên trúng ngực, tỉnh lại tính tình thay đổi…”

“Mùa đông năm ta hai mươi bốn tuổi, hoàng huynh lấy cớ mưu phản

vây bắt ta, cha nàng cũng hận ta, người cạnh ta đều chết hết, ta cùng đường,
tại Lạc Hà cốc nhảy xuống. Khi tỉnh lại thì phát hiện mình trở lại tuổi mười
sáu, ngực trúng tên...” Lạc Trường An bình thản nói xong, không mang
theo chút tình cảm nào, giống như đang kể chuyện cũ của người khác. Mãi
đến khi nói tới Quân Mẫn Tâm giọng hắn mới hơi run rẩy “…Khi đó ta
nghe nàng phải xuất giá gả cho đại vương Tây Vực. Ta rất… sợ hãi, mọi
thứ đều khác so với trước kia, sau đó ta lại đi tìm nàng, mơ hồ cảm thấy
nàng không giống lúc trước nữa.”

Vẻ mặt Quân Mẫn Tâm không đổi nhìn hắn: “Khi đó, người theo xe

hoa của ta một ngày một đêm là ngươi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.