CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 490

Quân Mẫn Tâm lập tức cau mày, mười ngón tay túm chặt đệm thêu:

“Đau!”

Trần Tịch kìm chế, dừng lại, cúi đầu nhìn xuống dưới, mới đi vào hơn

phân nửa đầu. Tuy đã được bôi trơn trước đó nhưng nơi chưa ai khám phá
của nàng* thực sự quá chặt, siết bản thân cũng hơi đau . l[Qđ Dưới ánh nến
mồ hôi phát ra ánh sáng lộng lẫy, Trần Tịch hôn nàng tỉ mỉ trấn an, hai tay
vuốt ve hồng mai trước ngực nàng, giọng khàn khàn: “Thả lỏng, Mẫn Nhi,
lập tức sẽ khá hơn thôi.”

*Thực ra chỗ này là chưa nhân- sự địa phương

未经人 - 事的地方

Cảm giác lực cản trong người nàng không lớn như trước nữa, hắn lại

dùng sức, chậm rãi thăm dò vào trong. Không được, vẫn chặt quá.

Vào được một nữa, thấy trên trán Quân Mẫn Tâm thấm ra lớp mồ hôi

tinh mịn, Trần Tịch vô cùng đau lòng, liên tục dừng lại không dám động.
Quân Mẫn Tâm mở mắt nhìn hắn, thấy nam nhân anh tuấn trên mình là
dáng vẻ có nén dục vọng, nàng cắn môi, chậm chạp nhoẻn miệng cười.

Nụ cười tươi tắn tựa ánh nắng mềm mại nhất trong ngày xuân từ từ nở

rộ, ấm áp mắt nhau.

Đau dài không bằng đau ngắn, nàng nói: “Vào đi, A Tịch.”

Cả người Trần Tịch chấn động, cuối cùng không kìm được, nhất cổ tác

khí* đâm vào nơi sâu thẳm mềm mại nhất của nàng. Quân Mẫn Tâm cắn
môi vẫn không ngăn được tiếng rên ngâm bên môi, chớp mắt sâu trong thân
thể được lấp đầy, không kìm chế được tiếng thét chói tai, nàng vừa thống
khổ vừa vui thích ưỡn cần cổ trắng mịn!

*Nhất cổ tác khí (

一鼓作气):

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.