CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 492

Trên đệm giường có vệt hồng mờ mờ, chỉ có một chút lại khiến Quân

Mẫn Tâm nóng mặt, vội kéo chăn che kín thân hình không mảnh vải của
mình.

Trần Tịch vén chăn, thương yêu hôn môi nàng, nhu tình trong mắt.

Trong người lại có một dòng điện đột kích, Quân Mẫn Tâm hôn lại hắn.

Đúng lúc này, cửa bên ngoài két một tiếng, nhẹ nhàng mở ra. Hai cung

nữ trẻ tuổi bưng nước ấm và khăn lông, rón ra rón rén đi vào, đỏ mặt nhỏ
giọng nói: “Bệ hạ, Vương Gia, nô tì đặt nước ấm lau người bên người, có
cần nô tì hầu hạ không?”

Quân Mẫn Tâm hỏ mặt, hắng giọng một cái rồi nói: “Miễn, các ngươi

đi ra ngoài đi.”

Nghe vậy, hai tiểu nha đầu đỏ mặt nhanh chóng bước ra, còn không

quên săn sóc đóng cửa.

Sao các nàng biết xong việc rồi hả? Quân Mẫn Tâm ghé vào ngực

Trần Tịch, chớp đôi mắt to, rầu rĩ nói: “A Tịch, giọng ta rất lớn sao?”

Trần Tịch cười tủm tỉm, hôn chóp mũi nàng: “Giọng Mẫn Nhi rất êm

tai, ta thích nàng kêu thành tiếng.”

Dứt lời, hắn xốc chăn lên, thân hình loã lồ tinh tráng thon dài xuống

giường. Lưu lại một mình Quân Mẫn Tâm làm ổ trong chăn ấm, đỏ mặt vì
câu nói vừa rồi của hắn.

Trần Tịch lau người sạch sẽ, sau đó đổi một chiếc khăn ướt sạch sẽ,

xoay người đi đến cạnh giường, ấm giọng nói: “Ta lau giúp nàng.”

“Tự ta làm.” Quân Mẫn Tâm cười mềm mại, ngồi dậy, chăn mềm trượt

xuống lộ ra dấu hôn đỏ tươi trên ngực nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.