CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 66

Ngoài cửa sổ đã là ánh chiều tà. Nhiều lần luyện tập không có kết quả,

Quân Mẫn Tâm thở dài một tiếng đặt tỳ bà xuống, xoa xoa cánh tay đau
nhức.

“Tỳ bà tốt!” Đúng lúc này, cửa phòng bị người đẩy ra, Quân Nhàn

cười thong thả bước vào: “Nghe cháu gái nhỏ gảy tỳ bà, tài nghệ đúng là vô
sự tự thông[5], quả là kỳ tài!”

Kiếp trước nàng không màng chính sự, cả ngày đắm chìm trong dây

đàn vũ nhạc, nàng đã khổ luyện đàn tỳ bà mười năm, sao có thể vô sự tự
thông?

Vừa thấy nam tử tuấn mỹ cả người triều phục nguyệt sắc, Quân Mẫn

Tâm hơi buồn bực, nhào vào lòng tiểu thúc cười nói: “Sao tiểu thúc lại tới
đây? Vân Hoàn, mau mang trà!”

Vân Hoàn lập tức rót trà ngon, cung kính dâng lên.

Mấy ngày trước Vân Hoàn vì nói năng lỗ mãng, Quân Mẫn Tâm phạt

nàng ta đứng ở bên ngoài. Kết quả ngày hôm đó Quân Mẫn Tâm cùng
nhóm tiểu thúc ra cung chơi đùa, quên chuyện này không còn một mống.
Đợi đến xá lệnh của Công chúa thì Vân Hoàn đã đứng dưới ánh nắng chói
chang cả một buổi chiều, cuối cùng chịu không nổi hôn mê bất tỉnh. Từ đó
về sau Vân Hoàn thu liễm rất nhiều, thỉnh thoảng nói chuyện đều là giọng
nhỏ nhẹ, khi nàng ta nhìn Quân Mẫn Tâm, ánh mắt vẫn lộ vẻ khiếp sợ.

Quân Nhàn mở nắp thổi đi lớp trà vụn, uống một ngụm khen: “Trà

ngon!” Chọc cho Quân Mẫn Tâm mím môi cười.

“Hôm nay tiến cung trao đổi với Vương huynh chuyện biên chế Tĩnh

quân, thuận tiện mang đồ tốt đến cho con.”

Hắn đặt ly trà xuống, giữa trường bào lưu vân lấy ra một thanh đoản

kiếm màu đen nhẹ nhàng đặt lên bàn, tựa như đối đãi với một món trân bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.