CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 64

Quân Mẫn Tâm cũng bị tiếng tỳ bà dọa cho sợ ngây người, nàng nhớ

tới lời Quân Liên Thư từng nói với nàng: “Trong tiếng tỳ bà của ngươi có
thiên quân vạn mã?”

Sai lầm rồi, sai lầm rồi!!

Kiếp trước mình gảy tỳ bà mười năm, nói gì một khúc có thể kinh

diễm tứ phương, cuối cùng cũng chỉ biết một chút điệu khúc dân gian
Giang Nam không đau đớn!

Cái gì là thiên quân vạn mã? Cái gì là tỳ bà? – Đây mới thật sự là tỳ

bà!

“Tỳ bà thế nào?” Lão giả vẫn hạ mí mắt như trước, nhàn nhạt hỏi.

Quân Mẫn Tâm không biết ông ta hỏi 'thanh tỳ bà này thế nào' hay là

'ông ta gảy tỳ bà thế nào?'. Nàng im lặng hồi lâu mới nói: “Tỳ bà như máu,
màu sắc đỏ tươi như vậy gợi người nhớ tới máu chim quyên. Tiểu nữ bất
tài, không cách nào xuất ra được một phần vạn tiếng tỳ bà tuyệt diệu như
lão tiên sinh. Chỉ cảm thấy một khúc đi qua, giống như bản thân đã tự mình
trải qua một cuộc chiến lớn không gì sánh được, rung động bên trong
không thể nói thành lời!”

Lão giả nghe vậy chợt cười ha ha, nói: “Lần trước khi thấy cô nương,

cô nương còn vô dụng đứng ở nơi này khóc nức nở. Hôm nay gặp lại, quả
nhiên cô nương khiến lão hủ thay đổi cách nhìn! Như vậy, tỳ bà này tặng cô
nương!”

Quân Mẫn Tâm kinh hãi!

Lần trước gặp nàng? Theo lý mà nói sau khi nàng sống lại, năm tháng

cũng sẽ bắt đầu lại từ đầu. A Tịch không nhận ra nàng, sao lão đạo này có
thể? Ông ta nói lần trước gặp nàng, tức là lão đạo cũng nhớ chuyện kiếp
trước của nàng. Làm sao có thể! Làm sao có thể!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.