CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 90

kiêu căng. Trong lòng Quân Mẫn Tâm trầm xuống, mơ hồ đã hiểu ra cái gì,
nhưng cũng không dám suy nghĩ nhiều.

Đang suy tư, âm thanh Vương Phi xuyên qua màn che dày đặc truyền

đến, hờ hững không chút phập phồng: “Nữ nhi thật chịu khó, quốc sự bận
rộn vẫn không quên mỗi ngày tới thỉnh an, không giống Vương Gia, đã gần
nửa năm không bước vào nơi này.”

Xuyên qua lớp lụa mỏng trùng điệp, chỉ thấy Liễu Vương Phi một

thân cung trang màu tím ngồi trên đệm êm tơ vàng sợi bạc, không dùng son
phấn trang sức nhưng môi lại đỏ như máu, mặt trắng như giấy, làm nổi lên
tia sáng cực kỳ lạnh lẽo thê lương.

Quân Mẫn Tâm đi tới quỳ trước giường mẫu thân, kéo đầu ngón tay

lạnh lẽo của bà, nâng lên nụ cười hoàn mỹ trước sau như một: “Nữ nhi vội
tới thỉnh an mẫu thân, mẫu thân khỏe chứ?”

“Tốt, khỏe!” Vương Phi 'ha ha' cười nhẹ hai tiếng, mỉa mai nói: “Nhờ

phúc người kia, còn chưa chết.”

Tính tình Vương Phi đại biến khiến trái tim Quân Mẫn Tâm hết sức

lạnh lẽo, nàng dần dần thu lại nụ cười, cân nhắc hỏi: “Mẫu thân chán ghét
phụ thân, chán ghét con rồi?”

Vẻ mặt Vương Phi dãn ra, con ngươi lạnh lùng trong nháy mắt hiện ra

một tia khổ sở và hoang mang, thật lâu không nói gì.

Quân Mẫn Tâm cầm tay áo Vương Phi, nghiêm túc nói: “Mặc kệ đã

làm sai chuyện gì, tha thứ phụ thân có được hay không? Vô luận tương lai
như thế nào, con vĩnh viễn là nữ nhi của người, sẽ trước sau như một yêu
người, bảo vệ người. Cho nên...”

“... Không cần trả thù.” Một lúc sau, Quân Mẫn Tâm lấy thanh chủy

thủ giấu trong tay áo Vương Phi ra, nàng lẳng lặng ngưng mắt nhìn cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.