CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 261

43

…bằng giọng thì thào để không đánh thức Saraa.

“Màu này là sao ạ?”

Solongo quay lại và thấy Saraa đang đứng sau lưng cô, thân hình trần

truồng quấn trong một tấm khăn trong suốt bằng lụa màu xanh lục không
chút ngượng ngùng. Có điều gì đó đã thay đổi trong cô gái. Trong giọng nói
cộc cằn và ánh mắt tối sầm của cô.

“Một người bạn của chị đã khuyên chị dùng màu xanh lục để giúp làm

các vết bỏng của em bình phục tốt hơn,” Solongo đáp lại bằng giọng nhẫn
nhịn để tránh đối đầu.

“Và chị tin vào những lời bịp bợm ngớ ngẩn đó sao?”
“Chị tin vào sự thông thái và kinh nghiệm của người xưa,” nữ bác sĩ

pháp y trả lời, cố gắng kiên nhẫn.

“Vì chị tin là người xưa thì thông thái sao? Và khi ông bố già của em lại

bỏ rơi chúng ta lần nữa thì cũng là vì thông thái chăng?”

“Đừng nói như thế về bố em. Ông ấy không bỏ đi, ông ấy mất tích.

Chúng ta chưa biết chuyện gì đã có thể xảy ra với bố em!”

“Chị nói vậy thôi, ông ấy lỉnh đi và chờ lúc xuất hiện trở lại như một

người hùng khốn khổ bị số phận giày vò…”

“Và bố em chẳng đúng là như thế sao?”
“Ông ấy ư? Chị đùa à! Ông ta là một kẻ hèn nhát chọn cách ẩn nấp sau

phù hiệu cảnh sát thay vì đối diện với cuộc sống thực sự. Ông ấy đã bỏ mặc
Kushi chết thay vì từ bỏ một cuộc điều tra, ông ấy đã bỏ mặc mẹ em chìm
đắm vào cơn điên loạn thay vì ở bên bà, còn em, ông ấy đã mặc em sa ngã
và hủy hoại bản thân mà chẳng bao giờ chìa tay ra cho em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.