CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 127

điều tra anh đang phụ trách, nghe rõ chưa? Những người khác, các người
nghe tôi nói rồi chứ? Yeruldelgger không còn làm việc cho chúng ta nữa,
hiểu chứ?”

Không ai trong ban cựa quậy và chỉ mình Billy, một thanh tra tập sự trẻ,

dám mở to mắt nhìn vị cảnh sát trưởng. Ông thấy trong đôi mắt đó rất nhiều
ngạc nhiên và một chút ngưỡng mộ, điều đó khiến ông có cảm tình với cậu
thanh niên. Rồi ông quay về phòng làm việc nhỏ của mình ở đầu kia tầng
nhà và thấy Oyun đang chờ mình trong đó.

“Ông lại làm gì nữa thế?” cô hỏi với nhiều vẻ thương cảm hơn cô những

muốn.

“Suýt chút nữa tôi đã bắn Mickey,” Yeruldelgger buông thõng.
“Vì mấy tay Trung Quốc sao?”
“Không. Vì Kushi. Hắn ta đã nhắc đến tên Kushi.”
Đúng là ngu xuẩn!” Oyun vừa thở dài vừa buồn bã lắc đầu. “Anh ta còn

nói gì nữa?”

“Cô đã nói gì với hắn về đêm qua chưa?” ông hỏi lại, không trả lời câu

hỏi của cô.

“Về mấy vụ hỏa hoạn ư?”
“Không, về Saraa. Về đường cống ngầm.”
“Không.”
“Vậy làm thế nào hắn biết chuyện được nhỉ?”
“Theo ông thì bằng cách nào?” Oyun vừa thở dài vừa hất hàm về phía

phòng làm việc vắng tanh của đồng nghiệp.

“Chuluum sao? Cô tin là cậu ta à?”
“Còn ai nữa!”
“Cậu ta có đây không? Sáng nay cô đã thấy cậu ta chưa?”
“ Chưa, nhưng ông đã bảo cậu ta bám theo Adolf, và sáng nay người ta

vừa thả hắn. Có khi cậu ta đã tuân lệnh ông đấy!”

“Phải, có thể,” Yeruldelgger ngẫm nghĩ thành tiếng. “Ngoài ra thì,

Mickey đã gạt tôi ra khỏi tất cả các cuộc điều tra tôi phụ trách!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.