CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 166

“Được rồi, thế là đủ rồi!” giọng nói của Erdenbat ra lệnh. “Giúp anh ta

đứng dậy và đưa anh ta quay lại xe.”

Tay tài xế nắm lấy bắp tay Yeruldelgger và kéo ông dậy ngon ơ chỉ bằng

một tay để đưa ông tới tận chỗ chiếc Lexus rồi để ông dựa vào thành xe.
Erdenbat lại gần họ và đưa cái áo vest cho tay tài xế, y phủi bụi trên áo rồi
mặc vào, đồng thời chỉn chu chỉnh lại cổ áo và tay áo sơ mi trước khi ngồi
trở lại vào sau vô lăng.

“Người ta không rút súng ra khi có mặt tôi, con trai ạ,” ông già vừa giải

thích vừa chỉnh lại quần áo của Yeruldelgger,. “kể cả trong xe của tôi, kể cả
với tài xế của tôi. Và tôi rất dễ nổi nóng khi bị người ta từ chối lời mời. Tôi
nghĩ là anh biết điều đó.”

Ông ta giúp viên cảnh sát ngồi vào trong xe rồi ra lệnh cho tay tài xế tiếp

tục cuộc hành trình tới Terelj. Con đường chẳng mấy chốc ngoặt lên hướng
Bắc, chạy giữa những quả đồi đứng sững trong màn đêm, và không ai nói
thêm lời nào nữa cho tới khi họ đến trang trại nằm giữa cánh rừng thông
rụng lá dưới vầng trăng ngạo nghễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.