CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 181

thấy đã sẵn sàng. Đề nghị của tôi là vậy đấy. Anh có thể ở lại đây để suy
nghĩ bao lâu cũng được.”

“Không cần mất công đâu, thưa bố. Con sẽ quay về Oulan-Bator. Cảm

ơn bố về lòng mến khách.”

Erdenbat nhìn Yeruldelgger không đáp. Ông ta không hề ghét viên cảnh

sát, cùng sức mạnh và sự ngoan cố của ông. Cơn phẫn nộ thậm chí còn biến
ông thành nguồn sức mạnh hung hãn và quý giá. Ông ta chỉ càng thấy nuối
tiếc hơn khi buộc phải hủy hoại viên cảnh sát.

“Tùy anh thôi, con trai, đó là lựa chọn của anh. Tôi sẽ cho đưa anh về.”
“Không, cảm ơn bố, con sẽ tự tìm phương tiện về.”
“Chúng ta đang ở phía Bắc Terelj, cách Oulan-Bator cả trăm kilomet!”

Erdenbat ngạc nhiên. “Anh sẽ không kiếm nổi taxi ở đây đâu.”

“Con biết,” Yeruldelgger trả lời, ánh mắt đằm thắm nhìn theo bóng một

con sấu cái đang duyên dáng lượn vòng trên hồ. “Con sẽ đi bộ về. Con biết
đường…”

Ông đặt cốc trà xuống, đứng dậy và đi ra phía hồ. Erdenbat im lặng nhìn

viên cảnh sát đi xa. Ông ta thử một lần cuối cùng dùng ánh mắt đánh giá
tình trạng tâm lý và thể chất của vị cảnh sát trưởng rồi từ bỏ ý định. Nói
cho cùng, số mệnh đã được an bài. Yeruldelgger không còn thuộc về thế
giới của ông ta. Vậy thì tay con rể này cứ việc đến với quỷ, vì dù thế nào đi
nữa, cho dù có đi theo con đường nào, thì đó cũng là kết cục của anh ta:
đến với quỷ!

Ông già lấy điện thoại di động từ trong túi ra, bấm một số thuộc hệ thống

nội bộ của trang trại:

“Anh ta đã từ chối. Mọi chuyện trở nên phức tạp rồi. Cậu cần giải quyết

chuyện đó. Anh ta sẽ đi bộ qua rừng. Ta nghĩ có thể anh ta sẽ tìm cách tới
thiền viện…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.