CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 224

“Thế là thế nào, cô không biết á? Cô là cộng sự của ông ta, hai người

luôn cùng nhau điều tra, làm sao hai người có thể làm việc của mình được
nếu cô thậm chí chẳng biết ông ta đang ở đâu?”

“Anh đã rút ông ấy ra khỏi tất cả các cuộc điều tra, chúng tôi không còn

việc gì để làm nữa,” Oyun bình tĩnh trả lời, hai tay đưa ra sau lưng, đặt lên
khẩu súng mà cô đã gài vào phía sau thắt lưng, mắt nhìn chăm chú phía trên
đầu Mickey, người thấp hơn cô một chút.

“Đừng có xấc xược quá, Oyun!” anh ta nổi nóng đe dọa, cất cao giọng để

đảm bảo người ta nghe thấy mình qua cửa và vách ngăn. “Tôi không rút cô
ra khỏi cái gì hết!”

“Sukhbataar, Yeruldelgger là người ra lệnh cho tôi. Không có lệnh của

ông ấy, tôi chẳng có gì để làm cả…”

“Chết tiệt, tôi mới là người ra lệnh ở đây,” anh ta nổi xung, mặt đỏ tía.

“Không phải lão khọm tâm thần sướt mướt đó, cô nghe chưa? Yeruldelgger
chẳng còn là gì nữa, ông ta kết thúc rồi, ông ta chết rồi, cô hiểu chưa?”

“Tôi hiểu, Sukhbataar. Hẳn vì thế mà ông ấy không có mặt ở đây. Hẳn

ông ấy cũng đã hiểu là ông ấy chẳng còn ích lợi cho việc gì nữa.”

“Đừng có giỡn với tôi, Oyun, đừng có giỡn với tôi nếu không tôi sẽ chôn

luôn cả cô cùng với ông ta đấy, tôi xin thề với cô trên thứ tôi trân trọng nhất
trên đời!”

“Như thế là nguy hiểm đấy, Sukhbataar!”
“Cái gì? Cái gì nguy hiểm hả?”
“Thề trên thứ anh trân trọng nhất!”
“Cái gì…”
“Thứ duy nhất đáng trân trọng trong mắt anh, Sukhbataar, đó là chính

anh. Chính là ngôi vị giám đốc còm cơ hội của anh. Thế nên tôi mới nói
việc mang cái đó ra thề là nguy hiểm cho anh đấy!”

“Đồ chó cái nhóc con bẩn thỉu…”
Mickey giơ cao tay xông lại chỗ cô, và Oyun nghĩ đã đến lúc gí nòng

súng của cô vào má anh ta, song điện thoại đổ chuông làm anh ta chững lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.