CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 317

Nhưng cô không quên việc chúng đang đợi chuyến tới thăm của ông chủ,
kẻ có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Lúc này, điều khẩn cấp là phải trốn càng
nhanh càng tốt.

•   •   •

Được Gantulga giúp đỡ, cô đi một vòng quanh nhà xưởng. Cô nhặt

nhạnh những đoạn đây, một cái mỏ hàn nhỏ, một bao diêm của Tổ Đại
Bàng, một hộp to đinh ba chân, một can xăng, một con dao cắt thảm… Hai
người nghĩ ra một kế hoạch vô cùng liều lĩnh, và cậu nhóc lập tức chui ra
ngoài nhà xưởng, cầm theo dây và đinh. Khi cậu quay lại, Oyun đã kịp xem
xét chiếc mô tô cũ một lần nữa. Cô đã tìm thấy tấm kim loại khắc số khung
của chiếc xe, dùng một chiếc tuốc nơ vít to cạy nó ra rồi nhét vào túi áo
ngực bộ đồ rằn ri đang mặc, sau đó Gantulga kể cho cô nghe những gì cậu
đã làm. Cô những muốn lấy lại chiếc điện thoại di động của mình hẳn đang
nằm lăn lóc đâu đó gần đống lửa giữa những mảnh quần áo bị xé rách của
cô. Hai người nhất trí rằng chuyện đó quá nguy hiểm. Gantulga tháo chiếc
xe đạp xuống, lẳng lặng dắt nó ra ngoài, rồi cậu quay lại lấy can xăng và
cùng nó biến mất vào màn đêm. Thật may, lúc này những đám mây đen
nặng nề đang che khuất mặt trăng.

Oyun đến lượt mình cũng ra ngoài và đi bộ tới chỗ chiếc mô tô bốn bánh

đỗ gần lối vào khu trại nhất. Đằng sau cô, Gantulga đi vòng vèo giữa những
chiếc xe khác, vừa đi vừa để can xăng ra đằng sau mình.

“Nhóc con, mày làm gì đó?”
Cậu nhóc quay lại. Gã đã để cậu ở lại một mình với Oyun đang đứng sau

lưng cậu, hai tay chống nạnh. Cậu không thể thấy được khuôn mặt gã trong
bóng tối, nhưng Gantulga nhận ra qua dáng điệu gã này là gã đang nghi ngờ
và có vẻ đe dọa.

“Ông anh còn muốn em làm gì nữa? Em tè! Sau khi làm vụ đó ông anh

chưa bao giờ mót tè hay sao hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.