CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 364

“Dù thế nào đi nữa tôi cũng sẽ để ý cẩn thận!” vị cảnh sát trưởng nói

tiếp.

“Để ý cái gì cơ?”
“Chôn đủ sâu để cô ấy không trồi lên!” Yeruldelgger vặn lại đồng thời

chĩa thẳng ánh mắt cười cợt vào đôi mắt hoảng hốt của tay đại úy. Rồi ông
giơ cốc lên đề nghị:

“Vì Oyun!”
“Vì Oyun!” Chuluum hô.
“Vì Oyun,” Mickey thì thầm.
“Được, tôi nghĩ tôi sẽ kiếm cho mình một cô nàng,” Yeruldelgger thở

dài, không hề động đến cốc của mình.

“Anh sẽ làm gì cơ?” tay đại úy bất bình.
“Một tối, trong lúc chúng tôi đi theo dõi, Oyun đã buộc tôi phải hứa

không được khóc vì cô ấy nếu cô ấy chết khi đang làm nhiệm vụ. Cô ấy
muốn tôi lo liệu mọi thứ sau đó kiếm cho mình một cô nàng để nhớ tới tất
cả những gì chúng tôi chưa cùng nhau làm. Tôi tin cô ấy thích tôi…”

“Và anh thực sự sẽ làm thế sao?”
“Tôi là một cậu nhóc của thảo nguyên, Mickey. Ở chỗ chúng tôi, một lời

hứa là một lời hứa. Và lời hứa với người đã khuất là một bổn phận!”

“Vậy thì bổn phận đang gọi ông kìa!” Chuluum vừa thì thầm vừa chỉ cho

ông thấy một cô gái mà anh ta vừa kín đáo ra hiệu.

“Tôi không tin nổi!” Mickey làm bộ bực bội, quá vui mừng vì có thể lẩn

đi. “Anh sẽ thực sự làm thế! Oyun thậm chí còn chưa được an táng và anh
sẽ thực sự làm chuyện đó sao? Mời hai vị ở lại, tôi không muốn chứng kiến
cảnh này!”

“Cậu có biết chỗ nào chúng tôi có thể tới không?” Yeruldelgger hỏi

Chuluum trong lúc cô gái lách bàn tay vào trong áo sơ mi của ông.

“Không phải lo, cô em này, cô ấy sẽ biết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.