CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 368

Cô gái trẻ vẫn im lặng, đầu cúi gầm, đôi mắt ướt nhòe, rồi cô lắc lư hồi

lâu mái tóc đen nhánh của mình như thế bản thân cô cũng không tin nổi
điều cô sắp làm. Cô có khuôn mặt tròn trịa của phụ nữ Mông Cổ. Nếu
không trang điểm, cô hẳn đã có thể là một cô gái du mục tươi vui với cuộc
sống khắc khổ dưới mái lều, giữa thảo nguyên và bầu trời mênh mông.
Nhưng cô đã không muốn cuộc sống khắc khổ ấy. Giờ đây, cô có một cuộc
sống không ý nghĩa, không chân trời giữa khói và bê tông, nhưng cô lại
thấy ít khó nhọc hơn. Hay ít nhất là thế chừng nào cô còn chưa gặp những
người như Yeruldelgger trên đường đời!

“Em biết họ, họ là gái điếm thời vụ. Vài lần bọn em đã tiếp khách cùng

nhau ở chỗ căn hộ cũ, khi có những nhóm khách đông người. Đó là những
cô gái can đảm. Em không biết vì sao đám Trung Quốc rất thích họ. Cái tay
ở sứ quán luôn muốn hai cô ấy tham gia các buổi tiệc tùng nho nhỏ của bọn
họ. Những gì xảy ra với hai cô ấy thật kinh tởm!”

“Tối hôm đó, ai đã tổ chức buổi tiệc trong nhà máy? Tay ở sứ quán à?”
“Không, hôm đó là lễ Tình nhân Trung Hoa, vì thế tay ở sứ quán đã tổ

chức gì đó trong một căn hộ ông ta dùng cho việc này, nằm trong khu sứ
quán.”

“Em có ở đó không?”
“Không,” cô gái trả lời quá nhanh, đột nhiên nhìn về phía của sổ.
“Ai đã đưa các cô gái tới chỗ tay Trung Quốc? Là Chuluum à?”
“Không. Với tay Trung Quốc đó, luôn là người còn lại, chính là cấp trên

của ông, đảm nhiệm việc đưa đón các cô gái.”

“Mickey à?”
“Tên anh ta không phải là Mickey, anh ta tên là Sukhbataar.”
“Tôi biết, Mickey là biệt danh của anh ta trong giới cảnh sát. Em chắc về

những gì em vừa nói chứ?”

“Chắc chắn. Anh ta đã đưa các cô gái tới. Thường thì anh ta nán lại một

chút lúc đầu. Anh ta xem màn thoát y, rồi sau đó ra về.”

“Làm sao em biết được chuyện này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.