"Cuối cùng anh cũng nhìn ra vấn đề. Em biết là anh sẽ để em đi mà;
sau tất cả, anh là anh trai em."
Will kìm chế để không lắc cô lần nữa. "Em sẵn sàng chưa?"
Cô gật đầu, Will giơ tay lên và gõ cửa.
Cánh cửa mở ra, Gideon đứng ở ngưỡng cửa của phòng anh, chớp mắt
như thể anh vừa ở trong bóng tối và phải đi ra ngoài ánh sáng. Quần áo anh
nhăn nhúm và một bên dây đeo quần của anh đã trượt nửa đường xuống
cánh tay.
"Cậu Lightwood?' Sophie nói, lưỡng lự ở ngưỡng cửa. Cô đang bê một
cái khay đựng bánh và trà, đủ nặng để khiến cô cảm thấy không thoải mái.
"Bridge bảo tôi là cậu gọi một khay..."
"Vâng. Đúng rồi. Em vào đi.". Như bị thức tỉnh, Gideon đứng thẳng
lên và dẫn cô đi qua cửa. Anh đã cởi giày, đá nó vào góc phòng. Căn phòng
không còn sự gọn gàng vốn có. Đồ đi săn vương vãi trên chiếc ghế- Sophie
thầm co rúm lại khi phải làm gì với cái nệm ghế- một quá táo cắn dở đặt ở
trên bàn, và Gabriel đang nằm ngủ dài ở giữa giường.
Anh rõ ràng đang mặc đồ của anh trai mình vì chúng quá ngắn ở cổ
tay và mắt cá chân. Khi ngủ trông anh trẻ hơn, sự căng thẳng thường ngày
trên khuôn mặt trở nên êm dịu hơn. Một tay anh nắm chặt lấy gối như thể
nó làm anh yên lòng hơn.
"Tôi không thể đánh thức nó." Gideon nói, vô thức ôm lấy khuỷu tay.
"Tôi nên đưa nó trở về phòng của mình, nhưng..." Anh nhìn. "Tôi còn
không thể mang được bản thân mình nữa."
"Cậu ấy sẽ ở lại đây?" Sophie hỏi, đặt hay xuống cái bàn ở đầu
giường. "Ý tôi là ở lại Học viện."