CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 161

Simon tự mỉm cười với chính anh khi múc thêm một muỗng đậu nữa

vào dĩa, biết ơn vì bà Bridgerton không quyết định phục vụ bữa tối theo
phong cách Nga. Điều đó sẽ trở nên khó khăn khi ngăn chặn lời buộc tội
chắc chắn của Gregory đối với Hyacinth lúc ném trả lại món đậu, khi anh
gọi người hầu đến phục vụ cho anh.

Simon bận rộn với dĩa đậu của mình, vì anh thật không sự không còn lựa

chọn nào khác ngoài việc giải quyết nốt đến từng hạt cuối cùng. Tuy nhiên,
anh liếc trộm một cái về phía Daphne, đang đeo một nụ cười có chút bí
hiểm. Mắt cô trở nên đầy ắp sự hài hước dễ lây, và Simon chẳng mấy chốc
cảm nhận được khóe miệng anh cũng nhếch lên.

"Anthony, tại sao anh lại trừng mắt?" Một trong những cô gái khác nhà

Bridgerton hỏi – Simon nghĩ đó có thể là Francesca, nhưng thật khó để nói.
Hai cô con gái giữa nhìn giống nhau một cách thú vị, nhất là đôi mắt xanh
biếc, giống hệt mắt mẹ họ.

"Anh không trừng mắt." Anthony ném trả, nhưng Simon, đã không ngớt

nhận được những cái trừng mắt tốt hơn cả gần một giờ, khá chắc anh ấy đã
nói dối.

"Anh có." Francesca hoặc Eloise nói.

Giọng trả lời của Anthony ra vẻ nhún nhường hết sức. "Nếu em nghĩ anh

sẽ chuẩn bị nói; 'Anh không thế', đáng tiếc là em đã sai lầm."

Daphne cười phá ra dưới chiếc khăn ăn lần nữa.

Simon quyết định cuộc sống thú vị hơn rất nhiều so với những gì anh đã

trải qua trước kia.

"Các con có biết," Violet bỗng dưng phát biểu, "rằng mẹ nghĩ đây có thể

là một trong những buổi tối đáng hài lòng nhất trong năm. Ngoại trừ" – bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.