CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 230

"Làm ơn." Và Simon tự hỏi anh có bao giờ khẩn cầu nhiều đến vậy vào

trước đó hay chưa.

Anthony vẫn bất động trong vài giây, rồi anh ấy nhích qua một bên.

"Cám ơn cậu." Simon nói bằng một giọng trang trọng, dành cho

Anthony một cái nhìn lướt qua ngắn gọn nhất trước khi đối mặt với
Daphne.

Anh nghĩ có thể cô từ chối nhìn anh, sỉ nhục anh với sự khinh rẻ, nhưng

thay vào đó anh thấy cô hất cằm lên, đôi mắt tỏ ra ngang ngạnh và thách
thức. Chưa bao giờ anh ngưỡng mộ cô đến thế.

"Daff." Anh bắt đầu, không chắc phải nói những gì, nhưng hy vọng

những lời ấy bằng cách nào đó sẽ đến đúng lúc và không đứt quãng.
"Không phải như em nghĩ đâu. Nếu có thể là bất kỳ ai, thì đó sẽ là em.
Nhưng lấy tôi sẽ phá hủy em. Tôi không bao giờ có thể cho em những gì
em muốn. Em sẽ chết dần từng ngày một, và việc phải chứng kiến điều đó
sẽ giết chết tôi."

"Anh không bao giờ làm tổn thương em." Cô thầm thì.

Anh lắc đầu. "Em phải tin tôi."

Đôi mắt cô ấm áp và chân thật khi cô dịu dàng nói. "Em tin anh. Nhưng

em tự hỏi liệu anh có tin em không."

Những lời ấy của cô như cú đấm tống thẳng vào ruột anh, và Simon cảm

thấy bất lực cũng như rỗng tuếch khi anh nói. "Xin hãy biết rằng tôi không
bao giờ có ý làm em tổn thương."

Cô vẫn bất động lâu đến nỗi Simon tự hỏi cô có ngừng thở hay không.

Nhưng rồi, thậm chí không nhìn ngay cả anh trai, cô nói. "Em muốn về nhà
ngay bây giờ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.