CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 249

Simon nhướng đôi mắt của mình lên để gặp mắt cô. "Tôi sẽ lấy em."

Anh nói bằng một giọng nhỏ. "Nhưng em cần biết–"

Câu nói của anh bị chặn lại khi chưa hoàn chỉnh, bởi tiếng hét hân hoan

và cái ôm chầm ghì chặt của cô. "Ồ, Simon, anh sẽ không hối tiếc đâu." Cô
nói, từ ngữ như đến từ một sự vội vàng nhẹ nhõm. Đôi mắt cô long lanh
những giọt nước mắt chực trào ra, nhưng chúng rực rỡ niềm vui. "Em sẽ
làm cho anh hạnh phúc. Em hứa với anh. Em sẽ làm cho anh rất hạnh phúc.
Anh sẽ không phải hối tiếc về chuyện này."

"Dừng lại!" Simon gầm lên, đẩy cô ra xa. Nỗi vui sướng chân thành của

cô quá lớn đến mức anh không chịu được. "Em phải nghe tôi."

Cô bất động, và gương mặt cô trở nên e sợ.

"Em lắng nghe những gì tôi nói," anh nói bằng một giọng thô ráp, "và

rồi hãy quyết định em còn muốn cưới tôi hay không."

Cô cắn chặt môi dưới giữa hai hàm răng, và gật đầu một cách trống

rỗng.

Simon hít vào một hơi thở run rẩy. Nói cho cô như thế nào đây? Nói gì

với cô đây? Anh không thể nói cho cô sự thật. Ít nhất không phải tất cả sự
thật. Nhưng cô phải hiểu... Nếu cô lấy anh...

Cô sẽ phải từ bỏ nhiều hơn những gì cô đã mơ.

Anh phải cho cô cơ hội để từ chối anh. Cô xứng đáng rất nhiều với điều

đó. Simon nuốt khan, tội lỗi trượt dài xuống cổ họng một cách lo lắng. Cô
xứng đáng với nhiều hơn những thứ này, nhưng đây là tất cả những gì anh
có thể cho cô.

"Daphne." Anh nói, tên cô luôn làm dịu sự mệt mỏi từ môi anh. "Nếu

em lấy tôi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.